Lâm Côn không có trả lời Lục Đình, mà là vươn tay ra phía sau, vẫy vẫy Hải Đông Thanh nhỏ, nói: "Hồng Diệp, mày tạm thời dừng lại đi!"
Hải Đông Thanh ngẩng đầu nghi ngờ nhìn Lâm Côn. Lâm Côn buông Lục Đình ra, chậm rãi xoay người, phía sau của anh bị bắn một mảng máu lớn, Lục Đình vừa nhìn đã hiểu rõ chuyện gì xảy ra, trong lòng rất cảm kích anh.
"Nếu không..." Gương mặt Lục Đình ửng đỏ nói: "Anh cởi quần áo ra, tôi lấy về giặt cho anh?" Đây là lần đầu tiên cô chủ động muốn giặt quần áo cho đàn ông, từ trước tới nay cô chưa từng làm vậy đâu.
"Không cần." Lâm Côn cười nói: "Được rồi, bây giờ cũng không còn sớm nữa, chúng ta vẫn nên nhanh đi về thôi."
"Ừ." Lục Đình gật đầu.
Hải Đông Thanh nhỏ đúng là rất tham ăn, thật sự lôi con cá lớn này trở về biệt thự số 7, ở vườn rau bên ngoài biệt thự vui vẻ ăn, không bao lâu cả một con cá lớn đã bị nó ăn chỉ còn lại có bộ xương.
Lâm Côn đứng tại chỗ nhìn về phía hồ nước ngoài xa, trong lòng nhịn không được cảm thán, từ nay về sau đám cá trong hồ này xem như đã gặp xui xẻo, chắc hẳn không bao lâu nữa, cả hồ đầy cá sẽ không còn lại một con mất.
Lâm Côn giặt quần áo của mình xong, thuận tiện đem Hải Đông Thanh toàn thân đầy máu cá tắm rửa sạch sẽ, sau đó ôm đống hồ sơ tài liệu và Hải Đông Thanh nhỏ lên lầu ba. Anh mở đèn lên bắt đầu chậm rãi nghiên cứu, trước kia anh từng nghiên cứu qua tư liệu về Nhện Đen, nhưng sau đó bởi vì tư liệu có hạn, trong đó có nhiều vấn đề chưa từng nghiên cứu rõ. Tổ chức này rốt cuộc lớn tới mức nào, trong đó tổ chức lại phối hợp thế nào, hành động ra sao, đến nay anh vẫn không rõ ràng.
Nghiên cứu đến nửa đêm mới xem hết toàn bộ tư liệu, anh nằm xuống giường, trong đầu bắt đầu xâu chuỗi lại các tin tức từ đầu tới cuối, kết quả anh thất vọng phát hiện hiểu biết về Nhện Đen chưa rõ ràng, nhiều nhất cũng chỉ hiểu được một phần ba của tổ chức này, hai phần ba còn lại vẫn giống như ẩn nấp ở trong bóng tối sâu không thấy đáy, khiến người không có cách nào suy đoán được.
Tuy nhiên trong một đống tư liệu này có một tin tức rất quan trọng, người đứng đầu tổ chức Nhện Đen thật ra là một cô gái, đồng thời còn kèm theo một tấm hình, người phụ nữ trong hình không có lộ mặt, mà đội một chiếc khăn trùm đầu màu đen, chỉ lộ ra hai con mắt đặc biệt sáng ngời, đôi mắt kia đầy sắc bén khiến cho người ta không nhịn được cảm thấy rét lạnh.
Lâm Côn đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, cầm lấy tấm ảnh của người đứng đầu Nhện Đen cẩn thận nhìn lại lần nữa, anh đột nhiên nhíu mày, cuối cùng trực tiếp nói một câu: "Mẹ nó chứ!"
Hải Đông Thanh nhỏ đang đứng ở đầu giường nhắm mắt ngủ trực tiếp bị hù dọa mở mắt, đôi mắt nhỏ nghi ngờ nhìn Lâm Côn.
Lâm Côn lại nhìn tấm ảnh lẩm bẩm: "Chết tiệt, mình lỗ nặng rồi, hóa ra là cô ta!"
Sáng sớm hôm sau, trời nắng đẹp, không khí trong lành, Lâm Côn giống như trước kia, việc đầu tiên là đi vòng một vòng quanh vườn rau, sau đó về nhà làm bữa sáng, Hải Đông Thanh nhỏ dậy rất sớm, gần như lúc nào Lâm Côn thức dậy thì nó lại tỉnh lại lúc đó. Nhóc con này đúng là rất bám người, luôn đi theo Lâm Côn không rời.
Phòng bếp thật sự không phải là nơi nó có thể vào, Lâm Côn cho Hải Đông Thanh đứng ở trên ghế bên cạnh bàn ăn, nhìn chỗ trống bên cạnh bàn ăn, Lâm Côn đang suy nghĩ có nên mua một cái giá đứng như của loài vẹt, để khi Hải Đông Thanh không có chuyện gì làm sẽ đứng ở phía trên, nhưng suy nghĩ tới mấy tháng nữa nó lại lớn lên, đến lúc đó cái giá nhỏ khẳng định không dùng được nữa, vì vậy anh đành phải bỏ ý nghĩ này đi.
Khi Sở Tĩnh Dao và Lâm Lâm từ trên lầu đi xuống, trên bàn cơm đã bày sẵn bữa sáng, ba người vừa ăn sáng, Lâm Côn vừa đút thịt bò cho Hải Đông Thanh ăn, lúc này lại trở thành một nhà bốn người cùng ăn sáng.
Ăn xong bữa sáng, Lâm Côn đưa Lâm Lâm tới trường học, Sở Tĩnh Dao vẫn tự mình lái xe đến công ty, lúc trước cô bảo Lâm Côn đưa Lâm Lâm đi trường học trước, sau đó sẽ đưa cô đi công ty, thứ nhất là coi Lâm Côn là tài xế để sai khiến, thứ hai mỗi ngày cô đều có thể đưa Lâm Lâm đến trường. Nhưng gần đây công việc của cô thật sự quá bận, mỗi ngày đều phải đi sớm về trễ, cho nên giao lại trách nhiệm đưa đón Lâm Lâm đi học cho Lâm Côn.
Lâm Côn vừa đưa Lâm Lâm vào trong trường học đã nhận được điện thoại do Hà Thúy Hoa gọi tới, Lâm Côn vừa nghe máy còn không kịp nói gì đã nghe bên trong truyền đến tiếng khóc của Hà Thúy Hoa: "Côn Tử, Đại Tráng bị đánh rồi."
"Cái gì?"
Lâm Côn lập tức phẫn nộ kêu lên làm mấy vị cha mẹ xung quanh đang đưa con đến trường đều nhìn về phía anh. Phần lớn những cha mẹ học sinh này đều từng nhìn thấy Lâm Côn khí phách thế nào, trong lòng bọn họ đều âm thầm nói: "Cũng không biết là gã ngu ngốc nào chọc tới sát tinh này, sợ rằng sẽ xui xẻo đây..."
Trong điện thoại, Hà Thúy Hoa kể sơ qua một lượt. Thì ra, sáng sớm hôm nay Trương Đại Tráng đi mua rất nhiều thiết bị lắp đặt cho căn nhà mới của mình, lại thuê hai nhân viên bốc vác tới giúp mình dọn lên. Nhưng không biết từ đâu có mấy tên xã hội đen nhảy ra, nhất quyết nói việc lắp đặt thiết bị trong khu này là do bọn họ bao trọn, muốn vận chuyển hàng hóa lên thì phải sử dụng người của bọn họ, hơn nữa tiền công của bọn họ còn cao hơn gấp ba lần hai người được Trương Đại Tráng thuê tới. Trương Đại Tráng không chịu lại cãi mhau với bọn họ vài câu, kết quả mấy tên xã hội đen này đã đánh Trương Đại Tráng.
Lửa giận trong lòng Lâm Côn lập tức dâng cao, lúc trước Trương Đại Tráng ở chợ nông sản bị đánh bị thương nặng, vừa ra viện không đến nửa tháng lại bị đánh. Trong lòng anh rất buồn bực, vì sao những người nông dân thành thật hiền lành như Trương Đại Tráng lại luôn bị hết người này tới người khác tới bắt nạt chứ?
Lâm Côn vốn không quen nhìn đám cặn bã xã hội bắt nạt người tốt sợ kẻ xấu này, đặc biệt là bọn chúng còn bắt nạt tới người anh em của anh, hơn nữa bây giờ vợ chồng Trương Thủ Nghĩa và Hứa Anh đều ở thành phố Trung Cảng, nếu như biết Trương Đại Tráng bị đánh, hai người già chắc chắn sẽ vừa lo lắng lại sốt ruột. Nói thế nào Lâm Côn cũng không nuốt được cơn giận này, trên đường chạy tới khu nhà Phong Hoa, chỗ căn hộ mới của Trương Đại Tráng, Lâm Côn lại đã hạ quyết tâm, ngày hôm nay không quan tâm là ai đánh Trương Đại Tráng, anh đều phải đánh cho kẻ đó tàn phế!
Chiếc xe Jetta cũ màu đen giống như hóa thành một mãnh thú màu đen rít gào, lao nhanh theo đường lớn chạy đến khu nhà Phong Hoa, khi dừng lại chờ đèn xanh, đột nhiên có một chiếc xe thể thao Ferrari màu đỏ dừng lại bên cạnh. Cửa xe thể thao chậm rãi hạ xuống, bên trong là một người phụ nữ với mái tóc dài màu đen, đeo kính đen đang ngồi, chiếc kính râm lớn che đi hơn nửa mặt, nhưng vẫn thấy được làn da trắng mịn của cô ta.
Cô gái này hất cằm, thản nhiên cười rồi nói với Lâm Côn nói: "Anh trai, dám chạy một vòng không?"
Lâm Côn đang gấp chạy tới khu nhà Phong Hoa nên tất nhiên không có tâm tình nói chuyện vô nghĩ với cô ta, anh lập tức lắc đầu từ chối. Cô gái này nhếch miệng cười, vươn một ngón trỏ lắc lư về phía Lâm Côn, trắng trợn khiêu khích.
Trong lòng Lâm Côn vốn đang kìm nén tức giận, lại bị một người phụ khinh thường như vậy, lửa giận càng bốc cao, anh nhìn về phía người phụ nữ này hét lên: "Chạy thì chạy, ai sợ ai chứ!"
Người phụ nữ xinh đẹp cười quyến rũ nói. "Lúc này mới giống như đàn ông chứ, anh hình như đang rất vội, như vậy đi, anh muốn đi tới chỗ nào, chúng ta coi nơi đó là đích đến, như vậy anh sẽ không bỏ lỡ việc gì cả."
"À..."
Lâm Côn cười lạnh, nói: "Khu nhà Phong Hoa!" Lúc này đèn đỏ còn lại ba giây, hai người cũng bắt đầu gạt cần vô số, nắm tay lên bánh lái, đạp thắng và chân ga, khi đèn đỏ được báo hiệu đến số 1, trong nháy mắt lại nghe tiếng bánh xe ma sát mạnh xuống mặt đường, đèn đỏ vừa tắt hai chiếc xe lao đi, đúng lúc ở lối đi bộ bên cạnh có một cô gái mặc váy ngắn đi ngang qua, làn váy của cô gái trực tiếp bị tốc lên bởi hai luồng khí mạnh do hai chiếc xe tạo ra, cô gái kia lập tức thét lên chói tai... A!
Lâm Côn lái chiếc xe có vỏ ngoài là Jetta cũ, bên trong lại là động cơ Hummer, ưu thế lớn nhất của nó chính là mã lực lớn, nhưng nó không phải là xe đua chuyên nghiệp, thân xe không gọn, cũng không có bộ phận tối ưu hóa để tăng tốc từ 0 đến 100, cho nên dù cùng xuất phát, dù có mã lực có ngang với chiếc Ferrari, nhưng xe anh rất nhanh đã bị bỏ lại một đoạn.
Cô gái lái chiếc xe Ferrari kia có kỹ thuật lái xe rất cao, điều này làm cho Lâm Côn phải nhìn cô với cặp mắt khác. Anh vốn tưởng rằng phần lớn những người lái chiếc xe thể thao đắt tiền như vậy đều là con cháu nhà giàu, quan lại, kỹ thuật lái xe chắc chắn đều rất kém, nhưng không nghĩ bây giờ anh lại gặp được đối thủ.
Lâm Côn đạp chân ga tới cực hạn, mặc dù thân chiếc xe Jetta không có hình giọt nước hoàn mỹ, nhưng thân xe và động cơ và động cơ sau khi được tân trang hoàn toàn khiến cho chiếc xe này chạy vô cùng ổn định, liên tiếp đi qua hai chỗ rẽ, xe của anh đã rút ngắn khoảng cách với chiếc Ferrari trước mặt.
Cô gái lái Ferrari hình như vẫn chưa vận dụng hết kỹ thuật lái xe của mình, khi thấy Lâm Côn đuổi gần kịp, cô ta lập tức lại đạp chân ga, hai ống dẫn khí nén phía sau xuất hiện hai ngọn lửa màu xanh lam, thoáng cái giống như mũi tên bắn đi, rẽ vào khúc cua phía trước, tiếng lốp xe ma sát trên mặt đất vang lên, thân xe vẽ nên đường cong hoàn mỹ trên mặt đường.
Lâm Côn chắc chắn kỹ thuật lái xe của mình sẽ không thua cô gái này, nhưng bây giờ lại không có cách nào rút ngắn được khoảng cách. Đây là do hiệu suất của chiếc xe, chiếc xe này của anh mang vỏ Jetta cũ, khẳng định không chạy nổi Ferrari, loại xe này thích hợp để chạy đường núi mà không phải là chạy trên đường thành phố này, muốn đuổi theo kịp Ferrari, trừ khi...
Lâm Côn đã đặt tay ấn một cái nút màu xanh lam bên cạnh bánh lái, cái nút này là một cái nút kích hoạt hệ thống khí nén được thêm vào khi nâng cấp cho chiếc xe này. Chỉ cần nhấn cái nút này, chiếc Jetta cũ sẽ lập tức giống như thay da đổi thịt nhanh chóng lao tới, nhưng cho tới bây giờ Lâm Côn chưa dùng qua cái nút này.
Ngón tay nhẹ nhàng để ở trên cái nút, nhưng cuối cùng Lâm Côn lại không ấn xuống, anh muốn giữ lại cho mình một niềm vui bất ngờ, đợi đến ngày thật sự đua xe lại cảm nhận một chút về hiệu quả này.
Trước mặt chỉ có thể nghe được tiếng lốp xe ma sát trên mặt đất mà không nhìn thấy được đèn sau của chiếc Ferrari nữa, Lâm Côn sử dụng tốc độ nhanh nhất lái chiếc Jetta đến ngoài cửa lớn của khu nhà Phong Hoa. Lúc này cô gái trên chiếc Ferrari màu đỏ kia đã từ trên xe bước xuống, dựa ở trên thân xe, lộ ra thân hình đầy gợi cảm. Đôi chân thon dài trắng nõn lộ ra trong không khí, một cái váy bó màu hồng nhạt ôm chặt lấy bờ mông đầy đặn, trên người mặc một chiếc áo ngắn sành điệu, lộ ra cái bụng trắng mịn tuyệt đẹp, cô ta khẽ đẩy cái kính râm, khóe miệng cong lên cười đầy cao ngạo nhìn chiếc Jetta cũ lao tới...