Lâm Côn bắt đầu nở nụ cười vui vẻ, hơn nữa còn cười nhạo: “Lỗ Đại Năng thật hào phóng, vì muốn nhận được nghiên cứu về nguồn năng lượng mới mà ông ta điều động tới nhiều lính đánh thuê như vậy, xem ra đã bỏ hết vốn liếng rồi.”
Sở Tĩnh Dao ngẩng đầu, trong ánh mắt tràn ngập sự hoảng sợ, nói: “Lâm Côn, chúng ta làm sao bây giờ?”
Lâm Côn hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, ngửa đầu lên trời và mắng: “Khốn kiếp, thật không nghĩ tới cả đời anh uy vũ như vậy mà kết quả là rơi vào... Trong tay đám tiểu tốt thế này!”
Sở Tĩnh Dao lẳng lặng nhìn Lâm Côn, mơ hồ cảm giác được không ổn, dựa theo tình huống bình thường, Lỗ Đại Năng chắc chắn sẽ không gây tổn thương cho cô, nhưng với Lâm Côn lại khó mà nói, rất có khả năng giết chết anh.
Đột nhiên Sở Tĩnh Dao đứng lên, sau đó hướng đám người đang bao vây bọn họ: “Các người do ai định đoạt!”
Đứng tại chỗ xa nhất trong đám người, một người đàn ông mập hơn bốn mươi tuổi đi ra, Lâm Côn chỉ híp mắt quan sát, anh nhìn ra người này là cao thủ. Có thể bị Lâm Côn nhận định là cao thủ, thân thủ tuyệt đối không đơn giản, nhất định sẽ lợi hại hơn Doãn Lưu Tinh nhiều, nhớ năm đó Doãn Lưu Tinh cũng một nhân vật hung ác, chỉ tiếc người này rất u mê, vẫn không giác ngộ, cuối cùng anh ta luyện thân thể tới mức tàn phế, thực lực giảm mạnh.
Sở Tĩnh Dao nói với người mập mạp kia: “Không phải các người muốn bắt tôi sao, tôi đi cùng các người, nhưng các người phải đồng ý một điều kiện với tôi, không cho phép làm hại Lâm Côn, nếu anh ấy...”
Không đợi Sở Tĩnh Dao nói xong, người trung niên hơi mập kia cười nói: “Cô Sở, xem ra cô còn chưa hiểu tình huống, hiện tại cô không có tư cách cò kè mặc cả với chúng tôi.”
“Tôi có!” Sở Tĩnh Dao cắn răng nói: “Nếu các người dám gây tổn thương cho Lâm Côn, tôi sẽ lập tức chết ở nơi này, ông chủ các người ra lệnh phải bắt tôi, không cho phép làm tổn thương cọng tóc của tôi, lẽ nào các người dám trái với mệnh lệnh?”
Người trung niên hơi mập kia cười lạnh, người này nói với giọng điệu xem thường: “Cô Sở à, tôi thật sự dám, tôi đã làm việc cho ông chủ Lỗ ba mươi năm, ba mươi năm qua tôi chưa từng làm hỏng bất cứ chuyện gì, cho dù hôm nay tôi làm hỏng chuyện một lần, ông ta tuyệt đối sẽ không trách phạt tôi, hơn nữa ông chủ Lỗ không cho phép tổn thương tới cô, đó là bởi vì ông ta muốn mượn cô gây áp lực để đàm phán với Sở Tướng Quốc, cũng không muốn xé rách da mặt với nhau.”
“Hừ!” Sở Tĩnh Dao không nhượng bộ chút nào, nói: “Xé rách da mặt, anh nói thật đơn giản, đừng cho rằng tôi cái gì cũng không biết, Lỗ Đại Năng sử dụng ám chiêu này, còn không phải bởi vì phương pháp sử dụng năng lượng mới, cho nên mới dùng ra thủ đoạn hạ lưu như thế, cũng chỉ có loại người hạ tiện như ông ta mới làm ra được!”
Sở Tĩnh Dao tức giận nói: “Cũng chính chỉ có người hạ tiện mới có thuộc hạ hạ tiện như các người!”
“Cô!!!” Người trung niên mập mạp kia tức giận, ông ta lần đầu tiên bị người khác chỉ vào mặt mắng như thế, ông ta không nhịn được muốn tát vào mặt Sở Tĩnh Dao hai cái, cuối cùng vẫn nhịn xuống, đặc biệt là Lâm Côn bên cạnh như hổ đói rình mồi. Tuy rằng đã là mức đèn cạn dầu, nhưng người đàn ông này vẫn tỏa ra khí chất lạnh như băng, ông ta cảm giác rùng mình, giống như có một con dã thú đang ẩn nấp trong linh hồn anh ta.
“Hừ!”
Người trung niên cố kìm chế cảm xúc của mình cười nói: “Ngày hôm nay, tôi sẽ ở ngay trước mặt cô...” Ánh mắt anh ta nhìn sang Lâm Côn, nói: “Tôi sẽ dùng từng đao róc xương róc thịt thằng này!”
...
Thành phố Trung Cảng, bầu trời trong xanh đột nhiên biến thành tối tăm, cuồng phong không ngừng thổi tới, trên bầu trời có vài tia chớp xẹt qua, tiếng nổ vang rung động bầu trời, một cơn mưa lớn bất chợt xuất hiện, chỉ trong nháy mắt đã gột rửa thành phố phương bắc phồn hoa này.
Bên ngoài cửa sổ là mưa to nhưng lại có thêm vài phần phiền muộn, Sở Tướng Quốc nhìn ra cửa sổ đối diện, ánh mắt đang nhắm chặt, xì gà trong tay chỉ còn một đoạn nhỏ, đây là cây xì gà thứ ba của ông, có lời đồn hút nhiều xì gà sẽ bị gây tê, nhưng lúc này ý thức của ông tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Cửa ban công bị gõ vang, Tần Tuyết đẩy cửa đi vào, cô ôm trong tay một tập hồ sơ đi tới sau lưng Sở Tướng Quốc, không đợi cô mở miệng, Sở Tướng Quốc lại hỏi: “Đã chuẩn bị xong chưa?”
Tần Tuyết nói: “Vâng.”
Sở Tướng Quốc nói: “Bọn họ đều đồng ý chuyển nhượng kỹ thuật chứ?”
Tần Tuyết nói: “Đồng ý, chỉ có điều bọn họ có một điều kiện, nếu tư liệu kỹ thuật bị chuyển nhượng, bọn họ cũng phải đi theo, tư liệu kỹ thuật ở đâu, bọn họ sẽ làm việc ở đó. Đúng là một đám vô ơn!”
Sở Tướng Quốc vẫn nhắm mắt lại, giọng nói bình thản: “Tiểu Tuyết, không thể nói như vậy, người có chí riêng, bọn họ làm nhân viên nghiên cứu khoa học, cả đời đều muốn nghiên cứu ra đồ tốt, bóng đèn nhìn thì đơn giản, nhưng trước khi Edison nghiên cứu ra, toàn thế giới vẫn chìm trong bóng tối, nếu như không có Edison chăm chỉ nghiên cứu, cộng với tinh thần cống hiến cho khoa học của ông ta, hôm nay chúng ta cũng không có đèn điện để dùng đâu. Chúng ta nên biểu thị kính nể với những nhân viên nghiên cứu ra năng lượng mới, đó là thành quả nghiên cứu chăm chỉ của bọn họ, đất nước chúng ta không sợ không có năng lượng mới.”
Tần Tuyết nói: “Chú Sở, chú thật sự bỏ được?”
Sở Tướng Quốc mở mắt, nhìn phía xa một mảnh giông tố bao phủ bầu trời, nói: “Vì Tĩnh Dao, chú không có gì là không bỏ được, năng lượng mới có thể nghiên cứu lại, nhưng Tĩnh Dao chỉ có một, không thể thay thế được.”
Điện thoại di động reo vang, là Lỗ Đại Năng gọi điện thoại tới, nếu như không phải bởi vì Sở Tĩnh Dao, Sở Tướng Quốc cả đời này sẽ không nói chuyện với Lỗ Đại Năng, trong điện thoại là tiếng nói đắc ý và lạnh lùng của Lỗ Đại Năng, “Chủ tịch Sở, ông mở máy vi tính ra, tôi sẽ gửi cho ông xem một đoạn truyền hình trực tiếp.”
Sở Tướng Quốc rất bình tĩnh nói: “Cái gì?” Ông lại dùng tay ra hiệu cho Tần Tuyết mang laptop tới.
Lỗ Đại Năng cười lạnh nói: “Ông xem thì biết, rất xin lỗi tôi đây không ủng hộ diễn kịch.”
Sở Tướng Quốc nói: “Tôi không xem.”
Lỗ Đại Năng nói: “Chủ tịch Sở, cũng đừng trách tôi không nhắc nhở ông, không xem thì ông sẽ hối hận cả đời.”
Tần Tuyết cầm laptop tới, mở hòm thư của Sở Tướng Quốc ra, bên trong có một video, sau khi phát trực tiếp, bên trong là hình ảnh Lâm Côn và Sở Tĩnh Dao bị hơn trăm người vây quanh.
Sở Tướng Quốc nhíu mày, bắp thịt trên mặt hơi co giật, Tần Tuyết ở phía sau cũng khẩn trương, trên màn hình là cảnh toàn thân Lâm Côn chảy máu đầm đìa nằm trên mặt đất, Sở Tĩnh Dao thấy chết không sờn ngăn cản ở trước mặt anh. Sở Tướng Quốc chưa từng nhìn thấy con gái mình điên cuồng vì ai như thế, đột nhiên ông ý thức được, có khả năng con gái mình thật sự yêu Lâm Côn.
Sở Tướng Quốc nhắm mắt lại, Lỗ Đại Năng trong điện thoại cười rất đắc ý, nói: “Chủ tịch Sở, ông có suy nghĩ kỹ chưa?”
Sở Tướng Quốc hít sâu một hơi, ông điều chỉnh hô hấp của mình một chút, trong điện thoại, Lỗ Đại Năng còn nói thêm: “Đúng rồi, Chủ tịch Sở, vẫn có chuyện tôi quên nói cho ông biết, sáng hôm nay sân bay thành phố Vô Đồng bị phong tỏa, cũng bắt giam đoàn người đều tới từ thành phố Trung Cảng, cảnh sát nghi ngờ bọn họ là phần tử khủng bố.”
Lỗ Đại Năng nói như thế là muốn nhắc nhở Sở Tướng Quốc rằng, đám người Tần Tuyết phái đi tiếp viện Lâm Côn đã bị khống chế, Lỗ Đại Năng nói bóng gió rõ ràng đi nữa chỉ có điều, ông đã không có đường lui, muốn mạng sống con gái của ông, chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi xuống đàm phán.
Mặc dù trong lòng rất không phục, thậm chí đã có thể dùng sóng thần để hình dung, nhưng giọng nói của Sở Tướng Quốc vẫn bình tĩnh, giống như đang uống trà nói nhảm với nhau, “Tôi muốn hai người phải bình yên vô sự.”
“Hai sao?”
Lỗ Đại Năng giảo hoạt cười nói: “Hai người là không nằm trong bảng giá, chỉ có chuyển nhượng kỹ thuật là không đủ, ông phải đóng gói giao những nhân viên kỹ thuật kia tới thành phố Vô Đồng.”
Những nhân viên kỹ thuật kia vốn muốn rời đi nên Sở Tướng Quốc bình tĩnh nói: “Được, không thành vấn đề.”
Lỗ Đại Năng còn nói: “Mặt khác, ông dựa theo 50% giá cổ phiếu của thị trường bán ra cho tôi năm phần trăm cổ phiếu tập đoàn Thiên Sở.”
Sở Tướng Quốc cắn răng, nói: “Ông đừng quá đáng!”
Lỗ Đại Năng cười rất giảo hoạt: “Chủ tịch Sở, tôi cũng không có phải ép ông, định đoạt thế nào do bản thân ông, ông có thể lựa chọn chỉ cần con gái ông bình yên vô sự, có thể không cần quan tâm tới sống chết của người đàn ông kia, tôi nói nhiều một câu, chỉ dựa vào vẻ ngoài của con gái ông, còn lo không tìm được người chồng như ý?”
Sở Tướng Quốc cắn răng, ông nói: “Tôi đồng ý với ông.”
Lỗ Đại Năng cười đắc ý, nói: “Ha ha, chủ tịch Sở, không nghĩ tới ông trọng tình nghĩa như vậy, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ, trong vòng nửa tiếng giờ, tôi hy vọng có thể nhìn thấy được tất cả thủ tục liên quan, tôi sẽ bảo thư ký của tôi ký hợp đồng, nếu như vượt quá nửa giờ, con gái ông và người đàn ông kia... Tôi cũng không dám bảo đảm.”
Sở Tướng Quốc vừa muốn cúp điện thoại, đột nhiên hình ảnh biến đổi khác thường, chỉ thấy camera rơi xuống đất, cũng may từ vị trí trên cao nhìn xuống vẫn có thể thấy rõ cục diện, nhìn thấy máu tươi không ngừng bắn tung tóe, vừa lúc bắn lên hình ảnh camera, toàn bộ hình ảnh biến thành mông lung, một bóng đen lướt qua màn hình camera, ngay sau đó là nhiều bóng đen khác...
Lỗ Đại Năng cũng chưa cúp điện thoại, lại nghe giọng nói của ông ta hoang mang quát đám chân tay: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhanh điều tra rõ ràng cho tôi, không cho phép xảy ra bất cứ chuyện gì, không cho phép!”
Tần Tuyết đứng sau lưng Sở Tướng Quốc, hai người nhìn chằm chằm vào màn hình, sắc mặt bọn họ trắng bệch, Tần Tuyết thì thào: “Chú Sở, vừa dường như... Dường như là sói, rất nhiều sói.”
Sở Tướng Quốc đổ mồ hôi lạnh, trong màn hình là rất nhiều sói, nhiều vô số, hơn nữa những con sói này giống như phát điên, chúng điên cuồng tấn công những người trong màn hình, bọn họ đã không nhìn thấy bóng dáng của Sở Tĩnh Dao và Lâm Côn, bởi vì bị rất nhiều bóng người ngăn cản.
Tần Tuyết hơi bối rối, một bên là Sở Tĩnh Dao chị em tốt của cô, một bên khác chính là Lâm Côn, người đàn ông mà cô thích, giọng của cô hơi run rẩy: “Chú Sở, hiện tại chúng ta nên làm cái gì?”
Sở Tướng Quốc cảm giác trong lòng lạnh lẽo, đột nhiên nhìn thấy bầy sói, đây là việc không có ai dự đoán được, Lỗ Đại Năng có thể đàm phán với ông, nhưng đám dã thú trong tự nhiên kia sẽ đàm phán hay sao? Cho dù có tiền nhiều hơn, cho nhiều tài nguyên hơn nữa... Dã thú tự nhiên cũng không nhận.
Cảm giác bất lực bao phủ trong lòng Sở Tướng Quốc, ông hít thở yếu ớt, giọng nói vô lực: “Tiểu Tuyết, cháu thấy không, ở trước mặt thiên nhiên, con người lại nhỏ bé như vậy... Nếu như ông trời có thể cho Tĩnh Dao bình yên trở về, thì muốn Sở Tướng Quốc chú thế nào cũng được...”