Với tình thế trước mắt, Lâm Côn đã hoàn toàn đứng vững ở trong thành phố Trung Cảng, anh vừa liên minh với “Kim Tự Chiêu Bài”, mặt khác lại có sự ủng hộ của Khương Phong về mặt chính phủ, việc trước mắt anh phải làm là làm thế nào để kinh doanh tốt Bách Phượng Môn và cả sản nghiệp của hội sở cao cấp Phượng Hoàng.
Chỉ huy Lâm giỏi chiến đấu với kẻ địch trên chiến trường, về mặt kinh doanh lại hoàn toàn là người không có chuyên môn, chỉ có điều cũng may có ba người Lưu Cương, Tôn Chí và Long Đại Tương. Lưu Cương giỏi kinh doanh, Tôn Chí giỏi về quản lý tài vụ và kế toán, Long Đại Tương giỏi về trấn thủ, có thể nói ở thành phố Trung Cảng chưa có ai là đối thủ của bọn họ, có ba người bọn họ, bình thường Lâm Côn có thể bớt không ít chuyện, chỉ cần thỉnh thoảng đi dạo qua một chuyến là được.
Sau khi tiễn vợ chồng Dư Tông Hoa về, trong biệt thự lập tức chỉ còn lại ‘một nhà ba người’. Nhiệm vụ của Tần Tuyết là chăm sóc Lâm Lâm, Lâm Côn vẫn giống như trước kia ở cùng với Sở Tĩnh Dao, đảm nhiệm vai ông bố bỉm sữa siêu cấp, cái gọi là ông bố bỉm sữa siêu cấp chính là tinh thông mọi việc nhà, còn phải có tay nghề nấu ăn tuyệt vời.
Tần Tuyết và Sở Tĩnh Dao có một điểm chung, sống rất tinh tế, phụ nữ tinh tế thường hay soi mói đối với cuộc sống. Nếu muốn sống tinh tế cũng phải có một điều kiện quan trọng, đó chính là bản thân khá tinh tế, không phải người phụ nữ giàu có nào cũng có thể sống tinh tế, cho dù một người phụ nữ xấu xí thô thiển có muốn sống tinh tế cũng không thể tinh tế nổi.
Về phần ăn uống, Tần Tuyết cũng giống Sở Tĩnh Dao đều rất kỹ tính, tất cả hơn ngàn nhà hàng lớn nhỏ của thành phố Trung Cảng này, dường như nhà hàng nào bọn họ cũng đã từng thưởng thức qua,. Nhà hàng nào có món ngon, nhà hàng nào có món đặc sắc nhất, nhà hàng nào có các món được làm toàn bằng nguyên liệu hữu cơ, những thứ này đều nằm trong đầu Tần Tuyết, bình thường món mà cô ăn nhất định phải thỏa mãn hai điều kiện, một là ăn vào không được béo, còn lại là mùi vị phải hấp dẫn, những món có thể thỏa mãn hai điều kiện này có thể nói là đã ít lại còn hiếm, món nào mà ngon thì món đó cũng đều sẽ có dầu mỡ, cho dù không có dầu mỡ thì e cũng có hàm lượng đường cao.
Hai ngày đến biệt thự số 7 này, Lâm Côn cũng trổ tài món salad giảm béo của anh ra, lúc đầu Tần Tuyết còn không tin, kết quả một câu nói của Lâm Lâm đã khiến cô yên tâm, cậu nhóc kia nói: “Dì Tuyết, tối nào mẹ con cũng ăn salad giảm béo của cha, cho nên dáng mẹ con vẫn luôn rất đẹp!”
Tần Tuyết giống Sở Tĩnh Dao ngày xưa cũng nửa tin nửa không ăn một bữa, sáng hôm sau trời vừa sáng cô đã bắt đầu cân thử, kết quả đúng là không tăng thêm tí cân nào. Sau khi thử công hiệu của món salad này, mỗi tối cô đều ăn no căng bụng, chủ yếu là do Lâm Côn làm đồ ăn quá ngon, cô có ý muốn kìm hãm lại nhưng cuối cùng vẫn không thể kìm được. Thế là trong lòng chỉ thầm an ủi, coi như là thử nghiệm công hiệu giảm béo của salad một chút! Càng là người đẹp bình thường càng thèm ăn thì sẽ tự an ủi mình như vậy nữa.
Tần Tuyết càng ngày càng tò mò về Lâm Côn, cô muốn biết một người đàn ông trước đây từng là một tên lưu manh ất ơ trong mắt cô, rốt cuộc còn cái gì không biết làm nữa không.
Lại vào cuối tuần, Sở Tĩnh Dao đi công tác gần một tuần, theo kế hoạch đã sắp xếp, một tuần công tác của cô cũng đã kết thúc, nhưng ông chủ Vương lại có nhiệm vụ mới truyền xuống, vì vậy cô không thể không ở lại thành phố Vô Đồng thêm vài hôm. Thị trường trước mắt có một vài dấu hiệu của khủng hoảng kinh tế, vì sự phát triển của công ty có thể tăng thêm đơn hàng thì vẫn tốt hơn, huống hồ nghề quảng cáo hiện giờ đang cạnh tranh kịch liệt như thế, là giám đốc kinh doanh của công ty, Sở Tĩnh Dao luôn phải ra sức cho sự phát triển của công ty, nếu không với thân phận của cô, e là trong cả ba tỉnh phía Đông này không có một ai có thể sánh kịp, còn cần phải liều mạng làm việc cho công ty quảng cáo của ông chủ Vương, loại công ty hạng hai này sao? Nếu là người khác thì đã sớm quẳng gánh nặng rồi.
Cuối tuần Lâm Lâm tham gia hoạt động tập bơi do trường mầm non tổ chức, lúc đầu dự định là chờ sau khi Sở Tĩnh Dao đi công tác về thì cả nhà sẽ cùng đi, giờ thì chịu thôi, hết cách rồi, không thể làm gì khác hơn là để Tần Tuyết và Lâm Côn cùng đi.
Trong trường mầm non có quy định, hễ là hoạt động do trường mầm non tổ chức trong thành phố, cha mẹ bắt buộc phải tham gia cùng với con, như vậy mới có thể giáo dục toàn diện và gây ảnh hưởng cho trẻ con được, đây cũng là nhắm vào tình huống hiện thực, cha mẹ đều quá bận công tác, có rất ít thời gian ở bên con, trường mầm non tổ chức hoạt động cuối tuần cũng là hy vọng cha mẹ có thể dành thêm chút thời gian đến chơi với con hơn, như vậy mới có lợi đối với sự phát triển và trưởng thành của con trong tương lai.
Cuối tuần, vừa mới sáng sớm Lâm Côn đã lái chiếc Jetta cũ chở Tần Tuyết và Lâm Lâm đến bên ngoài hồ bơi lớn ở trung tâm thành phố. Bể bơi này là hồ bơi quốc tế, bình thường người đến đây bơi lội đều là những người giàu có. Một trong những điểm khác biệt giữa trường mầm non của trung tâm thành phố khác với các trường mầm non khác, bao gồm một vài trường mầm non tư thục có học phí cao đó chính là trẻ con học trong trường mầm non trung tâm thành phố không chỉ là con nhà giàu có, mà phần nhiều còn là có gia thế, không phải là người thiếu tiền, cho nên mỗi lần trường mầm non trung tâm tổ chức hoạt động đều chắc chắn sẽ chọn nơi có môi trường tốt nhất, bảo đảm để cho trẻ con và phụ huynh cảm thấy thoải mái.
Thời gian phía trường mầm non quy định là tám giờ rưỡi, rất nhiều phụ huynh đều đã tới từ sớm, bao gồm cả gia đình Tôn Chí, Cảnh Quân Địch, Lý Xuân Sinh và Vương Thiến dẫn theo Tô Hữu Bằng, nhà Lưu Cương. Lâm Côn qua đó chào bọn họ một tiếng, mấy người lớn trò chuyện với nhau một lúc, bọn trẻ con cũng chơi với nhau.
Mấy người Cảnh Quân Địch chưa từng gặp Tần Tuyết, trước đó khi đưa con đến trường mầm non rồi đón con về bọn họ cũng chỉ gặp Sở Tĩnh Dao mấy lần nên mấy người xúm lại, dùng giọng ‘đàn ông đều hiểu’ để hỏi Lâm Côn: “Côn Tử, đó không phải là mẹ của con anh đấy chứ?”
Lâm Côn cười nói: “Chị em tốt của mẹ thằng bé, mẹ thằng bé đi công tác, bảo cô ấy đến chăm thằng bé giùm.”
Lý Xuân Sinh lập tức xoắn não lên: “Ôi trời, sư phụ, anh mạnh thật đấy, chị em tốt đấy!”
Lâm Côn lập tức gõ mạnh một cái vào trán người này, Lý Xuân Sinh ôm trán kêu đau, chọc cho mấy người cười ha hả một trận.
Phùng Giai Tuệ đã tới từ lâu, cô chủ động qua chỗ mấy người Lâm Côn để chào hỏi, ánh mắt cô nhìn Lâm Côn rõ ràng là không bình thường, sau khi chào hỏi, Phùng Giai Tuệ lại chào hỏi những phụ huynh khác, Lý Xuân Sinh lại nhỏ giọng nói: “Sư phụ, anh đúng là có diễm phúc tốt, cô giáo Phùng này đối với anh hình như là...”
Lâm Côn giơ tay lên một cái, Lý Xuân Sinh sợ liền nuốt nốt mấy chữ còn lại vào.
Tất cả phụ huynh của các bé đều đến đông đủ, hoạt động do nhà trường tổ chức, cho dù là phụ huynh có địa vị cỡ nào, giàu có cỡ nào cũng phải tuân theo sự sắp xếp của nhà trường. Bình thường càng là người có địa vị thì tố chất sẽ lại càng cao, những người thích làm màu thì chỉ có thể là đám nhà giàu mới nổi thôi.
Hơn nữa trường mầm non trung tâm thành phố khác với những trường mầm non khác, mỗi phụ huynh đứng đây đều có thân phận và địa vị, một đám người tập trung một chỗ như vậy, có người muốn làm màu sẽ không khỏi phải suy nghĩ một chút xem, nếu có người có địa vị cao hơn mình, làm màu có khi lại mất mặt.
Học sinh và các phụ huynh lấy đơn vị là gia đình, đứng theo đội ngũ hình vuông chỉnh tề, lấy lớp làm đơn vị đi tới hồ bơi theo sự hướng dẫn của giáo viên, bọn trẻ vui vẻ ríu rít, trên mặt người lớn thì ai nấy đều tràn đầy vẻ vui tươi, mỗi cha mẹ đều vui vẻ khi có thể ở bên con.
Bể bơi này rất lớn, trên trong trang trí lịch sự tao nhã, ở thời đại tấc đất tất vàng này mà có thể xây dựng hồ bơi ở trung tâm thành phố, chắc chắn hồ bơi này phải có giá trị tồn tại của nó, nếu không đã sớm bị chính quyền dẹp rồi.
Hồ bơi rất lớn, ở giữa là hồ bơi lớn theo quy chuẩn rộng năm mươi mét, bên cạnh còn có rất nhiều hồ bơi nhỏ, tổng cộng có hai hồ bơi lớn, bình thường chủ yếu là cho những người tham gia các cuộc thi bơi sử dụng để rèn luyện. Hôm nay trường mầm non thành phố bao luôn cả hồ bơi lớn và cả các hồ bơi nhỏ bên cạnh, còn đặc biệt mời huấn luyện viên có danh tiếng trong trung tâm bơi lội đến để dạy cho bọn trẻ tập bơi.
Bọn trẻ đều thay đồ bơi, các phụ huynh cũng thay đồ bơi theo, tuy chủ đề của hôm nay là dạy bọn trẻ bơi, nhưng thân là phụ huynh cũng phải làm bạn, đây là kiến nghị và yêu cầu mà trường mầm non đưa ra.
Lâm Côn mặc chiếc quần bơi màu xanh quân đội, tuyệt đối nổi bật giữa dàn quần bơi của các phụ huynh nam, Tần Tuyết mặc một bộ áo tắm màu hồng, áo tắm này là do cô đặc biệt mua trong một cửa hàng đắt tiền, chỉ một bộ áo tắm nho nhỏ vậy thôi mà đã tiêu hết mấy ngàn tệ.
Ít hay nhiều tiền không quan trọng, quan trọng là sau khi mặc bộ áo tắm này ở trên người cô, càng tôn lên dáng người hoàn mỹ đến không có một khuyết điểm nào của cô, sức quyến rũ một nhân viên văn phòng thời thượng được thể hiện vô cùng đầy đủ.
Trong khoảnh khắc khi Tần Tuyết mặc áo tắm từ trong phòng thay đồ đi ra, tất cả những phụ huynh nam bao gồm cả Lâm Côn gần như đều bị thu hút. Ai nấy đều sững sờ, có người há hốc miệng, suýt chút còn chảy nước miếng, có người cắn chặt hàm răng, máu mũi suýt chút nữa trào ra, còn có người... Bị vợ mình xách tai, suýt chút nữa thì diễn một bài học kinh nghiệm xương máu ra trước mặt mọi người.
Nói chung, hôm nay Tần Tuyết tuyệt đối là xinh đẹp nhất, dáng người Vương Thiến không tính là kém, vóc người cũng khá gợi cảm, nhưng không biết vì nguyên nhân bản thân hay là do đồ bơi mà vẫn kém hơn một chút gì đó so với Tần Tuyết, còn kém chút gì thì cảm giác và trực quan của mỗi người lại hoàn toàn không giống.
Mặt khác, những phụ huynh nữ khác cũng có vẻ đẹp rất tự nhiên, có thể gả vào nhà có tiền lại có gia thế sao có thể là phụ nữ bình thường được. Mặt mũi của những người này cũng không tệ, nhưng vì đã sinh con nên cho dù vóc dáng có phục hồi tốt đến mấy cũng không mang lại cho người ta cảm giác hoàn mỹ được.
Trong bơi lội lập tức xuất hiện nhiều bà mẹ đẹp như vậy, việc này cũng có lợi cho đám đàn ông ở hồ bơi, những người đàn ông xung quanh nhao nhao nhìn về phía này, trong mắt ai nào cũng sáng ngời, vẻ mặt y như Trư Bát Giới, vừa nhìn đã biết trong đầu không có suy nghĩ gì tốt đẹp rồi.
Mỗi lớp của trường mẫu giáo lại mời hai giáo viên dạy bơi, tổng cộng mời hai mươi bốn người, hai mươi bốn giáo viên một nửa là nam một nửa là nữ, trung bình mỗi lớp phân một giáo viên nam và một giáo viên nữ huấn luyện. Giáo viên nam phụ trách dạy các bé trai, giáo viên nữ phụ trách dạy các bé gái, những phụ huynh không biết bơi cũng nhân cơ hội học theo chút ít.
Nhìn chung, hai mươi bốn giáo viên này ai nấy đều có khuôn mặt ưa nhìn, nam đều rất tuấn tú, nữ đều rất xinh đẹp, nhưng làm giáo viên huấn luyện trong trung tâm bơi lội, kỹ thuật bơi lội là một mặt, về phương diện bề ngoài thì việc này không hề khó hiểu, vốn chính là người phục vụ cho giới nhà giàu, sao có thể không dùng người đạt tiêu chuẩn được?
Giáo viên dạy bơi cho Lâm Lâm khoảng hơn ba mươi tuổi, nói tiếng miền Nam, dáng người rất khỏe khoắn, khuôn mặt cũng xem như đẹp trai, lúc tự giới thiệu thì nói mình từng là đội viên của đội tuyển quốc gia, từng luyện tập chung với quán quân bơi lội trứ danh Tôn Mỗ, trong lời nói để lộ ra một sự tự hào khó nói thành lời.
Lúc người này dạy bơi, ánh mắt vẫn theo thói quen liếc nhìn tới trên người Tần Tuyết, Lâm Côn nhìn thấy trong lòng lại rất khó chịu, mẹ kiếp, người đẹp do ông đây dẫn tới có đẹp thật đấy, anh cũng đừng liếc mãi thế chứ! Xem như ông đây không tồn tại chắc?
Lâm Côn không nhịn được cơn giận thật muốn giết chết người này, Tần Tuyết liếc nhìn anh, khẽ nói: “Đã tới học bơi cùng với thằng bé thì anh đừng làm có loạn nữa, em đi toilet một chút.” Tần Tuyết nói xong lại bước ra khỏi hồ bơi, đi về phía nhà vệ sinh.