Mục lục
Binh vương trở thành ông bố bỉm sữa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối đãi với loại người này, muốn có được sự khẳng định một trăm phần trăm thật sự quá khó, chỉ Lâm của chúng ta yêu cầu không quá cao, chỉ cần có bảy mươi phần trăm người xung quanh dành khẳng định cho anh là được rồi, ba mươi phần trăm còn lại thì bỏ qua không cần tính tới.

Nhưng phải nói rằng lòng của chỉ huy Lâm chúng ta cũng đủ lớn, một cô ả hám tiền không hơn không kém nhưng cứ tự cho mình là nữ thần đang há miệng kêu gào thế mà anh có thể bình tĩnh tới vậy, nếu là người khác sợ rằng sớm đã không chịu đựng được và cho cô ta một cái bạt tai.

Nếu so với sự bình tĩnh của chỉ huy Lâm chúng ta, cô gái tóc vàng này không có tố chất, không được dạy dỗ tốt đẹp từ nhỏ, khi bị chửi là gái đứng đường, cô ta như con mèo bị đạp trúng đuôi, nổi giận lao về phía Lâm Côn.

“Con mẹ mày, có giỏi mày nói lại một lần nữa xem, có tin tao tát chết mày hay không, dáng vẻ mày xấu xí nghèo hèn như thế, cả đời cũng chỉ có thể ôm mấy con cám lợn vừa béo vừa xấu thôi!” Cô gái tóc vàng chửi rủa một cách ác độc, thậm chí còn chưa cảm thấy hết, lại tiếp tục bồi thêm một câu: “Kiếp sau cũng chỉ như thế này mà thôi!”

Biểu cảm trên khuôn mặt Lâm Côn bình tĩnh đến không thể nào bình tĩnh thêm được nữa, anh nhìn thẳng vào đôi mắt của cô gái tóc vàng, giống như đang nhìn một con ngốc đần độn, anh cười cười lắc đầu, thật lòng không có ý muốn tranh luận với cô ta về những điều này, nói một cách khác thì anh là người nghèo và tầm thường thì thế nào, có quan hệ gì với cô ta sao?

“Ông xã!” Đột nhiên một âm thanh lảnh lót như tiếng chuông vang lên, giòn tan dịu nhẹ dễ nghe, nghe mà có cảm giác như tai của mình đang được mát xa. Ánh mắt của tất cả mọi người đổ dồn về hướng phát ra tiếng nói, chỉ thấy một chiếc Ferrari màu đỏ dừng lại bên cạnh, một cô gái đeo kính đen, dáng người cao ráo bước xuống, đi về phía bên này.

Cô ta kêu ai?

Gần như trong lòng tất cả mọi người đều sinh ra cảm giác nghi hoặc, nhìn cách ăn mặc trang điểm của cô gái này, rồi lại nhìn chiếc Ferrari có phần rực rỡ khoa trương kia, đây rõ ràng là một cô gái con nhà giàu có điển hình, hơn nữa người ta còn là người đẳng cấp số một trong số những cô gái giàu có xinh đẹp. Mặc dù đeo kính đen, nhưng sống mũi cao thẳng tắp, đôi môi màu anh đào chúm chím, cái cằm thon gọn, khuôn mặt trắng nõn như ngọc, vóc dáng số một. Mặc trên người bộ đồ thời thượng, bên dưới mặc chiếc váy ngắn bó sát bằng lụa tơ tằm màu trắng ôm lấy bờ mông cong vút và đôi chân trắng dài miên man, dưới chân là đôi giày cao gót đính đá quý lấp lánh. Nếu như người có mắt nhìn thì sẽ phát hiện ra đá trên đôi giày ấy là đá thật, cô mặc một chiếc áo phông màu xanh nhạt, chiếc áo bó sát vào thân hình của cô, vừa nhìn là biết ngay được đặt làm riêng.

Cô gái này vừa xuất hiện, hoàn toàn giống như một khối nam châm, hút hết mọi ánh mắt lên người cô, trong đó bao gồm cả đàn ông và phụ nữ. Cô gái này, đẹp tới độ khiến cho đàn ông phải liếc mắt nhìn, đó là khả năng, đẹp đến độ khiến cho phụ nữ cũng phải liếc mắt nhìn, đó mới là bản lĩnh.

Cộp cộp cộp...

Cô gái ấy bước đi trên giày cao gót, một đường thẳng bước tới phía này, càng tới gần thì sự tò mò của mọi người càng lớn hơn, mọi người đều muốn biết, một tuyệt phẩm của tạo hóa như cô là phụ nữ của ai, hoặc có thể nói người đàn ông nào có được diễm phúc tới vậy, được hưởng thụ tạo vật cực phẩm của tạo hóa thế này.

Lâm Côn nghiêng đầu nhìn về phía cô gái đó, chân mày anh nhíu lại, người này chẳng phải ai xa lạ, chính là người đẹp trên xe Ferrari từng hai lần đua xe cùng anh, tên thì không biết, có điều sự háo thắng của cô rất lớn, tại sao... Sao chồng của cô gái này cũng ở đây? Chỉ huy Lâm của chúng ta cũng giống như những người khác, cũng ôm suy nghĩ như thế, đều cảm thấy hiếu kỳ trong lòng.

Lâm Côn nhìn xung quanh, cũng muốn xem thử ông xã của người đẹp này rốt cuộc là thần thánh phương nào mà lại có thể hàng phục được một cô gái nóng bỏng yêu kiều đến thế. Theo như tư duy trước giờ thì người đàn ông có thể chinh phục được cô gái kiểu này, sợ rằng cũng là long phượng trong loài người, có lẽ cũng có thể hơi kém hơn chỉ huy Lâm của chúng ta, nhưng cũng không thể kém quá nhiều.

Chỉ huy Lâm càng nhìn càng thấy có gì đó không đúng, rõ ràng xung quanh có không ít người trẻ tuổi đẹp trai, nhưng thật sự xứng với câu long phượng trong loài người thì chẳng có một ai. Chẳng phải mắt nhìn người của chỉ huy Lâm chúng ta quá cao, hoàn toàn là nói thật, cái gọi là long phượng trong loài người không đơn giản chỉ là vừa có tiền vừa đẹp trai đâu, là một loại khí chất khác người, khí chất này khiến cho người này khi đứng trong đám đông có thể được nhận ra ngay chỉ bằng một cái nhìn.

Chỉ huy Lâm của chúng ta có khí chất đó, có điều sau bao nhiêu năm được tôi luyện ở Mạc Bắc, anh sớm đã tôi luyện tới độ giấu đi khí chất này, đã đạt đến cảnh giới cao nhất, cảnh giới giả heo ăn hổ... Càng sai là ở chỗ, anh phát hiện, cô gái chạy chiếc Ferrari này không ngờ lại đi về phía anh.

Quái lạ thật.

Lâm Côn hình như nhận ra được điều gì đó, cô gái lái Ferrari này muốn làm gì đây, sao lại kêu anh là ông xã cơ chứ?

Đôi mắt của Lâm Côn dần dần mở to ra, gần như không dám tiếp nhận hiện thực này, thực ra anh đang cố ý tỏ ra cái biểu cảm hoang mang lo sợ, cô gái chạy chiếc Ferrari cười cười, đứng bên cạnh anh, cười ngọt ngào nói: “Ông xã, anh đang làm gì đó, sao lại còn cãi nhau gây gổ với người khác.”

“Anh...” Lâm Côn lên tiếng, nhưng không để cho anh nói hết, cô gái Ferrari cướp lời nói: “Được rồi, anh không cần giải thích, vừa rồi em nghe cả rồi, là cô ta mắng anh là một thằng khốn nghèo hèn tầm thường, loại phụ nữ như vậy cần phải cho cô ta một bài học, không phải sao? Em biết ông xã của em không đánh phụ nữ, cho nên anh cứ giao cho em đi.”

Lúc này, mọi người xung quanh kinh ngạc há hốc miệng muốn rơi cả cằm xuống, không phải vì nguyên nhân nào khác, ai có thể ngờ được một cô gái xinh đẹp giàu có vào hàng cực phẩm chạy chiếc Ferrari này lại là vợ của một tay nghèo tầm thường chạy chiếc Jetta đã được độ lại. Hơn nữa nhìn dáng vẻ dịu dàng hiền thục của người ta, tất cả đàn ông đều ngưỡng mộ chảy nước miếng, làm một người đàn ông, có ai mà không muốn cưới được một người vợ vừa hiền lành ôn nhu lại vừa đẹp đến mức này hay không!

Trong nháy mắt, gần như tất cả đàn ông đều reo hò đến khản tiếng trong đáy lòng -- Trời ơi, từ khi nào trên đời lại có cảnh tượng như trong phim thế này!

Người khác đều kinh ngạc, Lâm Côn lại càng mở to mắt, rõ ràng cũng bị dọa sợ rồi, trong khi người khác hỏi, từ khi nào thế giới này biến thành như thế, thì trong lòng anh lại ai oán hỏi một câu: “Bà cô, cô đang định làm cái gì thế!”

Thời gian dường như dừng trôi, trong giây phút này, mọi người còn đang ngẩn ngơ, một giây sau, người đầu tiên tỉnh lại chính là cô gái tóc vàng kia. Từ thời khắc cô gái Ferrari xuất hiện cô ta đã cảm thấy xấu hổ vì mình không bằng người ta, cô gái trước mặt này dù là khuôn mặt, vóc dáng hay khí chất đều đủ để bỏ lại cô tá cả mấy dãy phố.

Khi nghe nói cô gái Ferrari muốn đánh mình, ngọn lửa trong lòng cô ta lại bùng lên, thầm chửi rủa: “Cô chẳng qua chỉ xinh đẹp hơn một chút thôi, đắc ý cái gì chứ, còn dám nói đánh tôi, còn khuya nhé!”

Cô gái tóc vàng chuẩn bị ngoác miệng ra mắng chửi cô gái Ferrari, trong lòng cô ta nghĩ rất đơn giản thôi, dù gì đứng trước người phụ nữ như thế này, mình không có tư cách đố kỵ, thế thì cứ làm một đàn bà chua ngoa vậy.

Chỉ có điều chưa đến lượt cô ta lên tiếng thì một bàn tay trắng nõn mang theo hương thơm thoang thoảng đã đánh vào mặt cô ta, cô ta chẳng qua chỉ có kỹ thuật trên giường là giỏi thôi, chứ nào có phải cao thủ võ lâm đâu. Một cái tát đột nhiên đánh tới như thế, cô ta chỉ có thể há hốc mồm đứng sững sờ tại chỗ, dáng vẻ hoảng hốt sợ hãi nhìn theo cái tát đang tới gần gương mặt của mình, cuối cùng, 'bốp' một tiếng vang lên, miệng cô ta méo sang một bên, khuôn mặt nóng bừng và đau rát.

“Mày... Mày dám đánh lén tao!” Cô gái tóc vàng không phải loại người hiền lành gì, nếu đã quyết định làm một người đàn bà chanh chua, vậy thì phải có phong thái của người chanh chua, cô ta bụm một bên má bị tát còn mang theo dấu năm ngón tay hiện rõ trên mặt, quay qua hét lên với cô gái Ferrari, đồng thời lao tới chuẩn bị đánh một trận ra trò với cô gái Ferrari.

“Hừ...” Cô gái Ferrari cười khinh thường, giọng mỉa mai nói: “Đánh cô đó, thì sao nào?” Đồng thời nâng giày cao gót lên đá vào bụng dưới cô gái tóc vàng.

Cô gái Ferrari này là cao thủ đánh nhau, cô gái tóc vàng chẳng qua chỉ chỉ chanh chua điêu ngoa, cơ bản không phải đối thủ của người ta, chân người ta đã đạp trúng bụng dưới của cô ta, mà cô ta chỉ chăm chăm muốn dùng đôi bàn tay với móng tay hoa hòe hoa sói nâng lên như muốn cào mặt đối phương, trong lòng thầm nghĩ một cách hung dữ: “Tao cho mày đẹp luôn, xem tao cào nát mặt mày ra, để mày thành con nhỏ xấu xí!!!”

“A...!”

Âm mưu của ả tóc vàng đã thất bại, khi bụng dưới bị đạp trúng, cô ta rống lên một tiếng đau đớn thảm thiết, cả người gập xuống như con tôm, cũng lảo đảo lui về phía sau, cuối cùng đặt mông ngồi xuống đất, dáng vẻ vô cùng thê thảm.

Sau đó chung quanh có tiếng cười vang, khuôn mặt cô gái tóc vàng lúc đỏ lúc xanh, bị tát một cái còn bị đạp trúng một cái, cô ta bi ai phát hiện ra rằng, dù là bề ngoài hay khả năng đánh nhau thì cô ta cũng không phải đối thủ của cô gái trước mặt. Một cảm giác buồn chán thất vọng hụt hẫng nảy sinh trong lòng cô ta, ánh mắt đáng thương nhìn sang 'bạn trai' của mình, muốn tìm một chút an ủi từ đó, nào ngờ...

Cái tên bạn trai trên giường luôn cứng không nổi kia, gần như lần nào cũng phải cần cô ta dùng miệng mới có thể lâm trận, lúc này sự chú ý của anh ta không nằm trên người cô ta, đôi mắt ti hí lấm la lấm lét nhìn chằm chằm vào cô gái Ferrari như hổ rình mồi.

“F*ck!” Cô gái tóc vàng hoàn toàn thất vọng và chán chường, vô cùng tuyệt vọng, nước mắt tủi thân tuôn ra, làm ướt nhòe gương mặt đầy son phấn, nhưng dáng vẻ thê thảm đó của cô ta không nhận được sự thương tình đồng cảm nào cả, mà ngược lại những người xung quanh cười nhạo nhiều hơn, giống như đang xem hài kịch mà thôi.

Bạn gái khóc lóc nhưng tên trẻ tuổi này còn chưa lấy lại tinh thần, đôi mắt cứ nhìn chăm chăm vào cô gái Ferrari, nhìn từ đầu tới chân rồi từ chân lên đầu, trong lòng liên tục nói thầm: “Thật là đẹp, thật là đẹp...”

Sau khi đánh cô gái tóc vàng phải khóc sướt mướt, cô gái Ferrari ra chiều đắc ý nhìn Lâm Côn, vỗ vỗ tay nói: “Ông xã, khả năng đánh nhau của em cũng không tệ lắm đúng không.” Nói rồi nghiêng mặt nhìn tên trẻ tuổi kia, lại nói: “Tiếp theo có phải tới lượt anh hay không?”

Được nữ thần liếc nhìn một cái, tim gan của tên này nhảy nhót tưng bừng, vui tới độ giống như kẻ ngốc ngu si.

“Anh?” Lâm Côn ngây ngô hỏi, “Anh sao cơ?”

Cô gái Ferrari hờn dỗi liếc xéo anh, đây rõ ràng là dáng vẻ rất thân thiết kiểu anh anh em em, giống như đang liếc mắt đưa tình với nhau, nói: “Anh nói xem, tên này nhìn em từ đầu tới chân lâu như thế, anh không cho tên này biết thế nào là lễ độ sao? Em là vợ anh đó, dù thế nào thì anh cũng phải bảo vệ vợ mình chứ.”

Lâm Côn toát mồ hôi hột, xinh đẹp thì người ta nhìn cũng không được sao? Nhưng những người xung quanh nhìn vẻ mặt này của anh lại cho rằng anh hèn nhát, mấy người nhìn có vẻ hung tợn đã lớn tiếng nói: “Người anh em, vợ anh mà anh không bảo vệ được, để chúng tôi bảo vệ giúp nhé!”

“Ha ha...”

Xung quanh cất tiếng cười vang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK