Chương 1099
Mấy người La Văn cũng không khách sáo, lập tức đi theo Lâm Hàn tiến vào biệt thự núi Vân Mộng.
Đồng thời, mấy người La Văn cũng thở phào nhẹ nhõm khi nghe thấy lời này của Lâm Hàn, Lâm Hàn không chút do dự đồng ý giúp đỡ, thật sự là một chuyện tốt hiếm thấy với bọn họ.
Bọn họ cũng không biết những chuyện khác về Lâm Hàn, nhưng biết rõ thực lực của anh.
Có Lâm Hàn giúp đỡ, sẽ rất có lợi cho việc bọn họ giải cứu Trương Thiên Sơn, phá hỏng kế hoạch của Tạ Kiến An.
Dì Hà ở bên cạnh chưa từng nhìn thấy tình huống như vậy, nghe thấy lời của Lâm Hàn và những người này thì rất ngạc nhiên.
Nhưng dì Hà làm giúp việc cho Lâm Hàn đã lâu, đương nhiên cũng tin tưởng vào nhân phẩm của Lâm Hàn, cho nên biết điều không nhiều lời, lập tức đi chuẩn bị trà và bánh ngọt cho mấy người La Văn.
Lâm Hàn dẫn mấy người La Văn đi vào phòng khách ngồi xuống, dì Hà bưng một vài món ăn lên.
“Không cần khách sáo, mau ăn đi, đi suốt đêm đến đây cũng vất vả cho các anh rồi, mau ăn một chút phục hồi thể lực, rồi mới có sức đi cứu Trương Thiên Sơn chứ”, Lâm Hàn nói.
La Văn cũng không từ chối, cười bảo: “Vậy chúng tôi cũng không khách sáo nữa”.
Sau đó, mấy người La Văn vội vàng ăn như hổ đói, chuyện này xảy ra quá đột ngột, họ chạy thẳng tới đây, trên đường không nghỉ ngơi đàng hoàng cũng không ăn gì.
Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện như vậy, họ thật sự không có tâm trạng.
Lúc này Lâm Hàn cũng không khỏi thấy lo lắng cho Trương Thiên Sơn, không ngờ bên phía ông ta lại xảy ra chuyện như thế, đường đường là đại bàng núi của vùng Bắc Đông lại bị đàn em bắt cóc, nguy hiểm đến tính mạng.
Hơn nữa nghe những gì La Văn nói khi nãy, Lâm Hàn cũng biết tuy hai anh em Tạ Kiến Bình và Tạ Kiến An được Trương Thiên Sơn nuôi lớn nhưng vẫn có thể làm ra chuyện này, rõ ràng là hạng người lòng lang dạ sói, không nói chắc được Tạ Kiến An sẽ làm gì với Trương Thiên Sơn.
Lâm Hàn cũng đã quyết định, một khi hiểu rõ tình huống bàn bạc kế hoạch xong, sẽ lập tức xuất phát đến vùng Bắc Đông cứu Trương Thiên Sơn, không thể chậm trễ một chút thời gian nào nữa, vì chậm một giây cũng có thể mang đến nguy hiểm lớn hơn cho Trương Thiên Sơn.
Mà lần này giải cứu Trương Thiên Sơn, Lâm Hàn cũng sẽ không tiếc bất cứ giá nào, thậm chí còn định sử dụng cao thủ của gia tộc, cần phải dùng khí thế áp đảo hoàn toàn giải quyết đám người Tạ Kiến An, cứu Trương Thiên Sơn, không thể để Trương Thiên Sơn xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, bảo đảm có thể cứu ông ta một cách ổn thỏa nhất.
Mà lúc này, Ngô Xuyên bên kia cũng đã dẫn theo một đám cao thủ dưới trướng đi đến nơi giam giữ Tạ Kiến Bình.
“Anh Xuyên muốn thả tôi đi rồi sao?”
Nhìn thấy Ngô Xuyên đến, Tạ Kiến Bình lập tức kích động đứng lên.
Tạ Kiến Bình cả đêm không ngủ, vẫn luôn rất sốt ruột.
Dù sao ông ta cũng hiểu kế hoạch của Tạ Kiến An ở vùng Bắc Đông bên kia đã bắt đầu, không bao lâu nữa, chuyện ở vùng Bắc Đông sẽ truyền tới tai Lâm Hàn.
Nếu khi đó Tạ Kiến Bình vẫn còn ở trong tay Lâm Hàn, ông ta chắc chắn sẽ chết rất thê thảm.
Cho nên Tạ Kiến Bình vẫn luôn nghĩ xem có cách gì để chạy đi không, bây giờ ông ta đã từ bỏ việc kinh doanh Vùng Xám của thành phố Đông Hải, dù sao ông chủ đứng sau Phùng Thạch cũng chính là Lâm Hàn, ông ta chắc chắn sẽ không thể hợp tác.
Huống hồ sau chuyện này, chắc chắn Lâm Hàn cũng sẽ khá chú ý người đến từ vùng Bắc Đông bọn họ, sẽ không cho bọn họ cơ hội kinh doanh Vùng Xám.
Tạ Kiến Bình cũng thấy hơi khó hiểu, Lâm Hàn thân là đại ca của vùng Hoa Đông, sao lại không dám kinh doanh Vùng Xám?
Còn Tạ Kiến Bình trước mắt, sau khi từ bỏ việc làm ăn với Vùng Xám, ông ta chỉ muốn mau chóng thoát khỏi đây, dẫu sao nếu vẫn luôn ở trong tay Lâm Hàn, kết cục của ông ta chắc chắn sẽ vô cùng thê thảm.
Tuy bên phía Tạ Kiến An sẽ hành động hết sức bí mất, nhưng không ai nói trước được lúc nào sẽ truyền đến tai Lâm Hàn.
Chỉ là sau một hồi thăm dò, Tạ Kiến Bình thấy hơi bất đắc dĩ, mấy người Ngô Xuyên trông coi bọn họ rất nghiêm, khá có kinh nghiệm, hoàn toàn không cho bọn họ cơ hội chạy trốn.
Hai ngày nay ông ta cũng hiểu, có lẽ Ngô Xuyên là người có tiếng nói nhất dưới Lâm Hàn.
“Đứng lên hết cho tôi, anh Hàn muốn gặp các người, ngoan ngoãn thành thật đi theo tôi!”, Ngô Xuyên nói.
Dù Ngô Xuyên không coi những người này ra gì, nhưng khi nãy Lâm Hàn cũng đã dặn dò, không thể xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì được.
Cho nên lúc này Ngô Xuyên cũng mang theo mấy người đến, còn đều là cao thủ, anh ta còn đích thân áp giải, bảo đảm không có sơ hở nào.
Nghe thấy lời của Ngô Xuyên, sắc mặt Tạ Kiến Bình lập tức thay đổi.
“Anh Xuyên, anh có biết là chuyện gì không? Sao đột nhiên lại muốn chúng tôi đi đến chỗ ở của cậu Lâm thế?”, Tạ Kiến Bình dè dặt hỏi.