Chương 639
“Dì Trương, chú Nhan, bọn cháu đi nhé!”, Lâm Hàn hướng ra ngoài cửa kính nói.
“Bố mẹ…”
Trong mắt Nhan Thành lại ngấn lệ.
“Sau khi đến nơi nhớ gọi điện về nhé, chú ý an toàn, chuyện gì cũng phải nghe theo Lâm Hàn đấy”.
“Ăn nhiều chút, đừng có nhịn đấy, trời lạnh thì phải mặc ấm vào!”
Hai người liên tục nhắc nhở.
“Con biết rồi bố mẹ…”
Nhan Thành nức nở nói.
Ánh mắt Trương Quế Như và Nhan Đại Sơn lại nhìn về phía Lâm Hàn, đồng loạt cúi người:
“Lâm Hàn, Tiểu Thành trông cậy vào cháu!”
“Yên tâm ạ… Cháu nhất định sẽ chăm sóc tốt cho Tiểu Thành”, Lâm Hàn nghiêm túc gật đầu.
GMC quẹo cua, chầm chậm rời khỏi thôn họ Nhan.
Trong tay cô ta cũng cầm tài liệu có hình các loại thẻ.
“Tiền gửi ngân hàng hơn 100 triệu tệ là thẻ platinum”.
“Tiền gửi ngân hàng hơn 10 tỷ là…”
Nói đến đây, bỗng nhiên Chu Nhã Thiến im bặt, con ngươi co rút lại, cả người run lên, trong mắt hiện lên nét vô cùng hoảng hốt.
Hình dáng của tấm thẻ trên tài liệu có đường viền mạ vàng, ở giữa là màu đen, còn có hoa văn được chạm khắc cẩn thận, khiêm tốn mà sang trọng, rất có khí chất.
Đây là loại thẻ đặc chế chỉ người nào có số tiền gửi hơn 10 tỷ tệ ở ngân hàng Thiên Thuỵ mới có.
Và lý do Chu Nhã Thiến bị sốc là vì cô ta đã nhìn thấy tấm thẻ này!
Ngày đó khi Lâm Hàn quẹt thẻ ở phòng kinh doanh biệt thự nghỉ dưỡng Đức Hoa, tấm thẻ trên tay anh giống hệt tấm thẻ này!
Lúc đó Chu Nhã Thiến cũng cảm thấy hơi quen, nhưng không nghĩ nhiều.
Bây giờ cô ta cảm thấy thế giới quan của mình đã sụp đổ!
“10 tỷ tệ… 10 tỷ tệ tiền gửi…”
Toàn thân cô ta run rẩy kịch liệt, trong lòng dấy lên từng đợt sóng, Lâm Hàn có 10 tỷ tệ tiền gửi ở ngân hàng Thiên Thuỵ của họ?
Điều này… sao có thể?
Chu Nhã Thiến thực sự không dám tin, nhưng nếu là giả thì tại sao Lâm Hàn lại có tấm thẻ đó?
Sau đó Chu Nhã Thiến lại đảo mắt, nghĩ đến một chuyện khiến hai chân cô ta mềm nhũn.
Thời gian trước, khi cô ta vừa vào làm ở ngân hàng Thiên Thuỵ không lâu, có khách hàng chuyển 10 tỷ tệ vào ngân hàng.
10 tỷ tệ!
Số tiền rất lớn này lập tức thu hút sự chú ý của trụ sở chính ngân hàng Thiên Thuỵ, đồng thời nhân viên phải gửi thông tin này đến các chi nhánh lớn của ngân hàng Thiên Thuỵ trên khắp Hoa Hạ.
Tên khách hàng có tài khoản 10 tỷ tệ đó chính là Lâm Hàn!
Hơn nữa, Lâm Hàn đó còn ở Kim Lăng!
“Chẳng lẽ… hai người là cùng một người!”
Chu Nhã Thiến há to mồm, không rét mà run, Lâm Hàn là tỷ phú sao?
Sao có thể?
Chu Nhã Thiến không dám tin nhưng sự thật đã bày ra trước mắt!
Hình dáng thẻ, tên tài khoản có số tiền gửi 10 tỷ tệ, địa điểm, đều chỉ Lâm Hàn!
Trong suy nghĩ của Chu Nhã Thiến, Lâm Hàn vẫn luôn là một kẻ vô dụng!
Dù Chu Nhã Thiến không thể tin được, cũng phải tin điều đó!
“Cô Chu, cô sao thế?”
Nhân viên mới vừa đến nhận chức đang ở trên sân khấu, nhìn thấy Chu Nhã Thiến đứng yên, thở dốc, vẻ mặt thay đổi bèn không khỏi lo lắng hỏi thăm.
“Không sao”.
Chu Nhã Thiến phản ứng lại, kìm nén sự hỗn loạn trong lòng: “Chúng ta tiếp tục thôi”.