Chương 774
“Ông xã, anh đang nói gì thế? Hôm nay công việc bề bộn lắm, không nghỉ được đâu”.
Dương Duyệt ôm điện thoại nhỏ giọng nói, sợ bị quản lý phát hiện sẽ la mắng.
Lúc này, Triệu Tứ Hải cực kỳ sốt ruột: “Em liếc xem tin tức thì biết ngay, bây giờ anh lái xe tới công ty đón em!”
Dứt lời, Triệu Tứ Hải dứt khoát cúp máy.
Dương Duyệt nhìn cuộc gọi bị ngắt ngang, không hiểu chuyện gì cả.
“Xem tin? Mà tin gì mới được chứ!”
Dương Duyệt lẩm bẩm, mở phần mềm đọc báo trong điện thoại ra, vừa nhìn vào liền thấy được bài báo hot nhất:
“Màn kêu gọi hoàn hảo ở Hội nghị thượng đỉnh Châu Á – Thái Bình Dương, liệu kế hoạch cho sự phát triển chung của nền kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương của bà Dương Lệ sẽ thắp lên ánh bình minh?”
“Dương Lệ lên báo sao?”
Mặt Dương Duyệt đầy kinh ngạc, vội đọc kỹ bài báo, thậm chí bỏ ngoài tai lời nhắc nhở của đồng nghiệp là có quản lý đến kiểm tra.
Vài phút sau, rốt cuộc Dương Duyệt đã nắm rõ tình hình, nói gì thì nói Dương Lệ cũng đã đạt được thành tựu xuất sắc tại Hội nghị thượng đỉnh Châu Á – Thái Bình Dương lần này, sau ắt hẳn sẽ được thăng chức như diều gặp gió!
“Dương Duyệt, cô đang làm gì đó? Mấy dự án gần đây bề bộn công việc mà cô còn dám nghịch điện thoại sao?”, một ông chú trung niên đầu hói nói.
Dương Duyệt ngẩng đầu lên thì thấy quản lý của cô ta đến, trước đây thì ắt hẳn Dương Duyệt sẽ bị hù cho khiếp vía, vội nói xin lỗi rồi cắm đầu làm việc. Nhưng bây giờ, tâm trí Dương Duyệt đều nằm ở Dương Lệ, cô ta nào còn để ý mấy chuyện này nữa, ôm chặt đùi Dương Lệ mới là chuyện cấp bách cần phải làm!
“Thưa quản lý, tôi có việc đột xuất nên muốn xin nghỉ”.
Dương Duyệt vừa nói hết câu, còn chưa nghe được câu trả lời của quản lý thì đã vọt ra khỏi công ty, để lại quản lý và mấy đồng nghiệp sau lưng đang ngớ người.
Rất nhanh, Dương Duyệt đã ngồi vào xe Triệu Tứ Hải, cùng nhau chạy tới sân bay Đông Hải.
“Ông xã, sao Tiểu Lệ lại giỏi như thế được? Em chỉ vừa lướt sơ qua mà toàn thấy những bài báo khen ngợi Tiểu Lệ”.
Dương Duyệt nghi hoặc hỏi.
Lâm Hàn cũng phải nhanh chóng về Đông Hải, bắt tay vào việc đối phó nhà họ Khương, đòi lại 20 tỷ để kết thúc trận cá cược kia. Do vậy, không có tâm trạng ở lại Cảng Đảo lâu hơn nữa.
Còn về những công ty dưới trướng, Lâm Hàn cũng ra lệnh bảo bọn họ lập tức quay về Đông Hải, sau đó dựa theo kế hoạch mà cử đại diện đến quỹ đầu tư Nhân Phàm bàn bạc việc hợp tác cụ thể hơn.
Tuy rằng, trong kế hoạch liên kết phát triển kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương của Dương Lệ nói những công ty tiềm năng sinh ra lợi nhuận thì có thể nhận được hỗ trợ và hợp tác, nhưng dù sao cũng phải cần có sự ưu tiên, đến trước tất nhiên sẽ có lợi hơn…
Rất nhanh, đoàn người liền sắp xếp qua loa rồi chạy ra sân bay.
Cùng lúc đó, Triệu Tứ Hải ấn điện thoại gọi vào số của Dương Duyệt.
“Alo, bà xã, em có xem tin tức chưa? Có thấy gì không? Em xem đi rồi lập tức xin phép nghỉ đến sân bay đón Dương Lệ với anh!”
“Ông xã, anh đang nói gì thế? Hôm nay công việc bề bộn lắm, không nghỉ được đâu”.
Dương Duyệt ôm điện thoại nhỏ giọng nói, sợ bị quản lý phát hiện sẽ la mắng.
Lúc này, Triệu Tứ Hải cực kỳ sốt ruột: “Em liếc xem tin tức thì biết ngay, bây giờ anh lái xe tới công ty đón em!”
Dứt lời, Triệu Tứ Hải dứt khoát cúp máy.
Dương Duyệt nhìn cuộc gọi bị ngắt ngang, không hiểu chuyện gì cả.
“Xem tin? Mà tin gì mới được chứ!”
Dương Duyệt lẩm bẩm, mở phần mềm đọc báo trong điện thoại ra, vừa nhìn vào liền thấy được bài báo hot nhất:
“Màn kêu gọi hoàn hảo ở Hội nghị thượng đỉnh Châu Á – Thái Bình Dương, liệu kế hoạch cho sự phát triển chung của nền kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương của bà Dương Lệ sẽ thắp lên ánh bình minh?”
“Dương Lệ lên báo sao?”
Mặt Dương Duyệt đầy kinh ngạc, vội đọc kỹ bài báo, thậm chí bỏ ngoài tai lời nhắc nhở của đồng nghiệp là có quản lý đến kiểm tra.