Chương 923
“Đến đây, uống ly trà đi đã, anh rể nói với em chuyện này”, Lâm Hàn bảo.
“Dạ? Vâng…”
Dương Khiết không biết Lâm Hàn có ý gì, nhưng vẫn đặt chìa khóa xe Hummer lên bàn, rồi nhận lấy ly trà, im lặng nhìn anh.
Lâm Hàn cũng chỉ vừa nảy ra ý này mà thôi.
Trước mắt, Lâm Hàn vừa hay đang thiếu người. Anh chắc chắn phải cử người đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh rồi, không thì tiền bên đó sẽ bị nhà họ Khương dọn sạch hồi nào không hay.
Hơn nữa sau đó, người bên Trương Thiên Sơn vùng Bắc Đông cũng sẽ tới hợp tác, đến lúc đó, Lâm Hàn cũng sẽ thiếu người.
Lại càng không cần phải nói đến sau này tiếp nhận nhà họ Lâm, với cơ ngơi khổng lồ kia, một mình Lâm Hàn là không thể quản lý hết được, nhất định phải đào tạo thêm thân tín.
Mà giờ, Lâm Hàn phải đào tạo một ít trước đã, dù sao người đi làm những chuyện kia giúp anh phải là người đáng tin và có đủ năng lực.
Vì vậy, phải đào tạo trước, không thì đến lúc đó sẽ không có nhiều người đáng tin. Cả năng lực cũng phải đào tạo, chứ không sẽ rất rắc rối, thậm chí có thể xảy ra tổn thất khá nặng nề.
Khi thấy Dương Khiết đến, Lâm Hàn lập tức cảm thấy cô ấy là một sự lựa chọn khá tốt.
Đầu tiên, Dương Khiết là em gái Dương Lệ, Lâm Hàn muốn đào tạo Dương Khiết đồng nghĩa với việc đang giúp đỡ cô ấy, đương nhiên sẽ khiến bà xã vui vẻ rồi.
Thứ hai, Dương Khiết cũng là một người có tài đi du học nước ngoài về, năng lực thì khỏi bàn cãi rồi, chỉ cần đào tạo thêm chút, chắc chắn sẽ là một cấp dưới đắc lực.
Thứ ba, qua những tiếp xúc gần đây, Lâm Hàn cũng khá tin tưởng vào phẩm chất của Dương Khiết, cô ấy là người đáng để tin.
Dương Khiết hơi khó hiểu nhìn Lâm Hàn, yên tĩnh chờ anh mở miệng.
Lâm Hàn hoàn hồn, nhìn Dương Khiết, mở miệng nói: “Ừ, là vầy. Dương Khiết, em từ nước ngoài về cũng một thời gian rồi nhỉ? Công việc gần đây thế nào?”
Dương Khiết hơi bất ngờ, Lâm Hàn vậy mà lại hỏi thăm công việc của cô ấy ư? Nhưng cũng không nghĩ nhiều, tưởng rằng Lâm Hàn đang quan tâm mình, bèn kể cho anh nghe.
“Gần đây không được suôn sẻ cho lắm”, Dương Khiết thở dài đáp: “Trường em đi du học cũng thuộc top 20, nên đương nhiên em sẽ khá kén chọn. Nhưng sau khi về thử vô số công ty thì một là không trả nổi mức lương tương ứng với bằng của em, hai là thấy em không có kinh nghiệm nên chê, khiến em đến giờ vẫn chẳng tìm được công việc nào. Bạn bè em có bằng cấp kém hơn cũng đã tìm được một công việc tốt hết rồi”.
“Hơn nữa”, Dương Khiết lại nói: “Em định đến công ty Nhân Phàm của chị hai thực tập thử. Dù sao, quỹ đầu tư Nhân Phàm cũng là một công ty lớn, em tin với khả năng của mình chắc chắn sẽ dần dần trèo lên vị trí cao hơn, học tập chị hai mình”.
Lâm Hàn gật đầu, nói: “Em đến quỹ đầu tư Nhân Phàm cũng là một lựa chọn khá tốt, nhưng chỉ là khá tốt mà thôi, chưa phải rất tốt. Dù sao, bắt đầu từ con số không sẽ mất rất nhiều thời gian, anh rể có một lựa chọn tốt hơn cho em này”.
“Lựa chọn tốt hơn?”
Dương Khiết ngờ vực nhìn Lâm Hàn, quỹ đầu tư Nhân Phàm đã là công ty có thứ hạng cao trên thế giới, đây mà mới chỉ được coi là khá tốt thôi ư?
“Anh rể ơi, vậy lựa chọn tốt hơn là gì thế?”, Dương Khiết nghi ngờ hỏi.
“Đến chỗ anh, đi theo anh làm ăn”, Lâm Hàn dứt khoát đáp.
Dương Khiết nghe vậy, lập tức liếc nhìn anh bằng ánh mắt kỳ lạ.
Từ trước tới giờ, Dương Khiết vẫn không biết rốt cuộc thì Lâm Hàn làm nghề gì. Cô ấy cũng có hỏi Dương Lệ, nhưng chị ấy cũng không biết.
Nhưng trước mắt, trông Lâm Hàn lại rất có tiền, không nói một câu đi ra ngoài đã mua được xe Hummer, thì chắc chắn không phải người bình thường. Dương Khiết cũng không cho rằng chiếc xe kia là do bố mẹ cho hay từ tiền của những việc làm ăn phi pháp.
Tuy chỉ vừa tiếp xúc với Lâm Hàn không bao lâu, nhưng Dương Khiết vẫn hiểu biết phẩm chất làm người của anh, cũng tin vào mắt nhìn của Dương Lệ. Lâm Hàn không phải loại người như Dương Cảnh Đào và Triệu Tứ Hải vẫn nói.
Trái lại, có đôi khi Dương Khiết còn cảm thấy thực ra Lâm Hàn là một người rất lợi hại, lợi hại hơn cả chị Dương Lệ luôn.
“Sao? Dám đến thử không?”, Lâm Hàn cười hỏi. Trước khi Dương Khiết đồng ý đến chỗ anh, Lâm Hàn sẽ không nói bất cứ một chữ nào về tình hình của mình cho Dương Khiết biết, cô ấy phải tự mình phán đoán và đưa ra quyết định.
Dương Khiết nhìn chằm chằm Lâm Hàn, suy nghĩ không ngừng.
Một lúc lâu sau, Dương Khiết như đã quyết tâm, nói: “Anh rể, anh đừng lừa em nha, đến chỗ anh lăn lộn cũng được thôi. Em tin anh, hy vọng anh đừng để em tin sai người!”
Lâm Hàn nghe vậy, bật cười, hài lòng gật đầu.