Chương 1315
Hạ Sương bên cạnh Lâm Hàn cũng vừa mới tới, cô ta cũng sẽ theo Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc thành Thiên Kinh lần này, tuy không thể giúp được việc lớn gì nhưng có thể tranh thủ cơ hội lần này để lấy thêm kiến thức, sau này có thể giúp Lâm Hàn làm chuyện quan trọng hơn.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, Hạ Sương cũng thấy hơi xúc động.
Hơn bốn trăm người tập trung lại một chỗ thì Hạ Sương cũng thấy rồi, thậm chí còn thấy rất nhiều, cũng sẽ không xúc động chút nào, có thể cực kỳ bình tĩnh đối mặt.
Nhưng hơn bốn trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh tập trung lại một chỗ thì Hạ Sương chưa bao giờ được nhìn thấy, bây giờ nhìn thấy cảnh tượng như thế lại thấy hơi áp lực.
Nghe Lâm Hàn nói vậy, Hạ Sương cũng căng thẳng nhìn sang Tiêu Nhã, trong suy nghĩ của cô ta, nếu cô ta đứng ở vị trí của Tiêu Nhã thì chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi sợ hãi và áp lực.
Nhưng Tiêu Nhã nghe Lâm Hàn nói thế thì không hề từ chối mà cực kỳ tự tin cười nói: “Được, tôi sẽ nói đơn giản vài lời”.
Tự tin và đầy mạnh mẽ, không hề bối rối chút nào.
Hạ Sương bên cạnh thấy thế, chẳng hiểu sao lại hơi thất thần, khá kinh ngạc.
Mặc dù Hạ Sương biết Tiêu Nhã hơn mình rất nhiều trong mọi mặt, lại có năng lực phụ trách độc lập, thậm chí thiên phú cũng hơn mình rất nhiều.
Nhưng đối mặt với cảnh tượng lớn thế này, Tiêu Nhã vẫn có thể bình tĩnh, thản nhiên ứng phó, đây là điều trước giờ Hạ Sương chưa từng nghĩ tới.
Dù sao theo hiểu biết của Hạ Sương, Tiêu Nhã cũng mới trở thành gia chủ nhà họ Tiêu không lâu, mà cho dù khi nhà họ Tiêu hưng thịnh nhất cũng không có nhiều cao thủ thế này, nói cách khác trước đây Tiêu Nhã cũng chưa từng đối mặt với cảnh tượng thế này.
Hạ Sương hâm mộ, đồng thời cũng càng quyết tâm học hỏi từ Tiêu Nhã, để trở thành một người phụ nữ mạnh mẽ, độc lập và tự tin như cô ấy.
Lúc này Tiêu Nhã đã bước về phía trước, tới trước mặt nhóm cao thủ.
Nhân viên công tác của nhà họ Tiêu cũng đã chuẩn bị micro cho Tiêu Nhã, dù sao bao nhiêu người như vậy mà không dùng micro, chỉ nói miệng thôi không thể khiến từng người phía dưới đều nghe thấy.
Tiêu Nhã cầm micro, nói ngắn gọn.
Hầu hết những gì cô ấy nói đều là để khích lệ cao thủ nhà họ Lâm và cao thủ nhà họ Tiêu.
Lâm Hàn ở bên cạnh cũng mỉm cười, mặc dù Tiêu Nhã rất tự tin, cũng rất biết ăn nói, nhưng trên thực tế những lời này không có nhiều tác dụng, cũng không đạt được hiệu quả mà cô ấy mong đợi.
Hiển nhiên Tiêu Nhã chưa từng được đào tạo trên phương diện này nên mới thế, vẫn có một khoảng cách nhất định với Lâm Hàn.
Chẳng mấy chốc bài phát biểu ngắn của Tiêu Nhã đã kết thúc, cô ấy lùi lại, nhìn Lâm Hàn.
“Tôi đã nói xong, có thể xuất phát rồi”, Tiêu Nhã nói với Lâm Hàn.
Hành động lần này mặc dù là Lâm Hàn và nhà họ Tiêu hợp tác, nhưng vì thực lực của Lâm Hàn quá rõ ràng, nhất là sau khi kế hoạch của nhà họ Tiêu được thay đổi thành kế hoạch của Lâm Hàn thì người chỉ đạo chính đã trở thành Lâm Hàn. Ngoài những phương diện nhà họ Tiêu hiểu biết, những chuyện khác đều do Lâm Hàn quyết định.
Lâm Hàn khẽ gật đầu, bước về phía trước, cầm lấy micro.
Đương nhiên Lâm Hàn không còn gì để nói nữa, hôm qua trước khi từ khách sạn Song Mộc đến nhà họ Tiêu anh đã nói rồi. Khích lệ tinh thần đương nhiên là cần, nhưng không cần phải làm quá nhiều lần, ngược lại sẽ không có tác dụng.
Sau khi nhận lấy micro, Lâm Hàn nhìn hơn bốn trăm cao thủ phía dưới, nhẹ giọng bảo: “Xuất phát!”
Chỉ hai chữ đơn giản, nhưng sau khi anh nói xong, các cao thủ lại có chút kích động khó hiểu.
Đương nhiên cao thủ nhà họ Tiêu không cần phải nói, mặc dù họ không biết kế hoạch cụ thể của hành động lần này, nhưng Tiêu Hoa Bân đã đích thân sắp xếp nhiệm vụ cụ thể cho từng người, ông ta nghiêm túc như vậy có thể thấy được kế hoạch lần này khác hẳn những lần trước.