Chương 80: Họp lớp
“Nếu để cho bố nghe thấy thì chắc chắn sẽ lại mắng cho”, Dương Lệ nói.
Lâm Hàn cười bất lực, tiếp tục ăn táo.
“Ơ, ông xã, trong nhóm chat đại học có nói hai ngày nữa sẽ tổ chức họp lớp nè”.
Dương Lệ lướt điện thoại, mở miệng nói.
“Vậy thì đi, tiện ôn lại tình cảm với các bạn học cũ”, Lâm Hàn cười nói.
“Em không muốn đi cho lắm, đi chỉ tổ phiền phức. Hồi đại học em có rất nhiều người theo đuổi, có lẽ bọn họ cũng đi, đến lúc đó gặp thì ngại lắm”, Dương Lệ lắc đầu nói.
“Ồ, xem ra hồi đại học em được yêu thích quá nhỉ!”
Lâm Hàn ra vẻ bất ngờ.
“Đương nhiên rồi, hồi đó vợ anh là hoa khôi của toàn trường, có vô số người theo đuổi đó. Có điều, em chẳng đồng ý ai hết, cuối cùng anh lại được lợi!”, Dương Lệ mặt mày đáng yêu cười hì hì.
“Da mặt em dày ghê ta, còn hoa khôi toàn trường cơ, chỉ có người mắt mù như anh mới nhìn trúng em thôi”.
Lâm Hàn giả vờ vô cùng ghét bỏ nói.
“Muốn ăn đánh à!”
Dương Lệ buồn bực, giơ bàn tay trắng bóc đấm lên vai Lâm Hàn.
Sau đó, cô lại mở nhóm chat ra, thay đổi sắc mặt nói:
“Tiêu rồi, em còn chưa đồng ý, Nhã Thiến đã đồng ý thay em rồi, còn nói sẽ đi chung với em nữa”.
Chu Nhã Thiến là bạn học cùng lớp đại học với Dương Lệ nên cũng ở trong nhóm chat.
“Đưa anh xem”.
Lâm Hàn nhận lấy điện thoại của Dương Lệ, mở tin nhắn ra, còn cô thì ngoan ngoãn chui vào trong lòng anh.
“Họp lớp à? Vừa hay hai ngày nay tôi đang rảnh, đến lúc đó sẽ đi cùng Tiểu Lệ qua!”, Chu Nhã Thiến nhắn một câu như thế trong nhóm chat.
Lâm Hàn nhìn avata của Chu Nhã Thiến thì có vẻ là do cô ta tự chụp. Trong ảnh, cô ta đeo kính râm, vòng ngực căng tròn, đôi chân trắng nõn thon dài để trần, ngồi trên chiếc Lamborghini màu đỏ trông rất gợi cảm, sau lưng là bãi biển rộng lớn.
Chu Nhã Thiến vừa nói xong, một người tên Dương Sơn lập tức tiếp lời:
“Ồ, Nhã Thiến, đổi avata rồi à! Còn là Lamborghini, cậu mua xe rồi hả?”
Bạn bè khác cũng vào hỏi:
“Nhã Thiến, cậu giỏi ghê, vừa tốt nghiệp hơn một năm đã mua được Lamborghini rồi!”
“Hâm mộ cậu thật luôn á!”
Sau đó là sticker mặt mày chảy nước miếng, hai mắt lóe hình trái tim.
“Xe này ngầu ghê, người đẹp đi xe sang, Nhã Thiến giỏi thật!”
Sau câu này là một dàn ngón tay cái.
Chu Nhã Thiến như được mọi người khen nên chìm trong sung sướng, một lát sau mới nhắn lại:
“Xe này không phải tớ mua mà là bạn trai tớ tặng cho tớ đó”.
Phía sau kèm theo một icon ngại ngùng.
“Bạn trai? Hạnh phúc ghê! Không ngờ lại được bạn trai tặng Lamborghini cho!”
Một số bạn học nữ trong nhóm lập tức nhộn nhạo cả lên.
“Đúng đó, bạn trai tớ chỉ tặng tớ một cây son bình thường vào sinh nhật thôi!”
“Đúng là người bạn trai của năm, lúc nào tớ mới có thể tìm được một người như vậy đây!”
“Hâm mộ chết mất!”
“Nhã Thiến, bạn trai cậu không phải là anh giai đi Rolls-Royce chứ, giàu ghê!”
“Không phải anh giai đi Rolls-Royce, nhưng trong nhà cũng rất có tiền, xem như là công tử nhà giàu đi”, Chu Nhã Thiến đáp.
“Công tử nhà giàu?”
Các bạn nữ trong nhóm lại bùng nổ, một loạt sticker chảy nước miếng, hai mắt lóe hình trái tim xuất hiện.
“Bạn trai của Nhã Thiến vậy mà lại là công tử nhà giàu?”
“Nhã Thiến, cậu sướng ghê!”
“Hâm mộ cậu thật, bạn trai tớ chỉ là nhân viên bình thường, mỗi ngày đi sớm về tối, chỉ biết làm việc, chẳng có tý lãng mạn gì hết!”
“Đúng thế, hâm mộ cậu quá!”
“Hai tháng sau, tớ sẽ đính hôn với bạn trai của mình”, Chu Nhã Thiến lại nhắn, kèm theo một icon nhe răng cười.
“Đính hôn?”
“Gả vào nhà giàu?”
Các bạn nữ trong nhóm lập tức sôi trào, nhắn tin tới tấp.
“Nhã Thiến, cậu sắp gả vào nhà giàu hả?”
“Bạn trai cậu có phải là đẹp trai giống như là nhân vật chính trong phim ngôn tình nước Cao Ly không? Chân dài mông vểnh, vừa ngầu vừa ngon trai?”
“Nhã Thiến, cậu vừa tốt nghiệp một năm đã trở thành con dâu nhà giàu rồi!”
“Hâm mộ nha!”
“Thực ra bề ngoài cũng bình thường, chỉ là anh ấy rất hiền lành và đáng tin, tớ thích nhân phẩm của anh ấy”, Chu Nhã Thiến trả lời.
“Đúng rồi Nhã Thiến, sau khi tốt nghiệp, chẳng phải cậu làm chung công ty với Tiểu Lệ hả? Giờ cậu ấy sao rồi?”, có người hỏi.
“Đúng thế, tôi cũng tò mò ghê”.
“Hồi đó, Tiểu Lệ chính là hoa khôi toàn trường của chúng ta, có quá trời người theo đuổi cô ấy. Tớ nhớ có một người tên là Ngụy Vũ, trong nhà rất giàu, đến sinh nhật còn tặng quà cho cô ấy đó!”
“Ngụy Vũ thì có là gì? Ở trước mặt lớp trưởng của chúng ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ thôi. Cậu quên rằng lúc ấy lớp trưởng tặng cho Tiểu Lệ chiếc nhẫn kim cương xanh biển mười cara cầu hôn cô ấy à!”
“Đương nhiên là tớ nhớ rồi. Chiếc nhẫn kim cương ấy là dùng kim cương cao cấp nhất làm thành, nghe nói không có chút tỳ vết nào trên kính hiển vi nữa, giá tiền tiệu đó!”
“Đây mới thực sự là công tử nhà giàu! Có điều sau này Tiểu Lệ vẫn từ chối lớp trưởng!”
“Haiz, tớ thật không hiểu nổi Tiểu Lệ, lớp trưởng chúng ta vừa giàu vừa đẹp trai, tại sao cô ấy lại từ chối nhỉ!”
“Bà xã, không ngờ em còn có sự tích này đó”.
Lâm Hàn để điện thoại xuống, bất ngờ nhìn Dương Lệ.
“Em không có nói xạo anh đúng không, người theo đuổi em nhiều lắm, có điều em lại chẳng đồng ý ai cả”, Dương Lệ cười hì hì.
“Nhất là lớp trưởng Tiền Lai, mọi mặt của người này đều rất tốt, nhưng kiêu căng ngạo mạn, em không thích nên từ chối hắn ta”.
“Em muốn dành mối tình đầu và điều tốt nhất cho chồng tương lai của mình! Lúc đó em nghĩ như vậy đấy!”
Đôi mắt to tròn của Dương Lệ dạt dào tình cảm nhìn Lâm Hàn.
Lâm Hàn xoa đầu Dương Lệ, ánh mắt thoáng qua sự dịu dàng.
Lúc này, Chu Nhã Thiến lại nhắn vào trong nhóm:
“Chuyện hồi đó thì thôi để nó qua đi, giờ Tiểu Lệ đã lấy chồng rồi”.
“Cái gì? Lấy chồng rồi á?”
“Không thể nào, đó là nữ thần của tôi đó!”
Trong nhóm lập tức lại tràn đầy tin nhắn.
Chẳng qua lần này đa số đều là các bạn nam.
“Mới tốt nghiệp một năm, nữ thần của tớ đã làm vợ người ta rồi à?”
“Bà nội nó! Tớ còn chuẩn bị mua nhà mua xe rồi tính theo đuổi Tiểu Lệ nữa chứ!”
“Tiểu Lệ xinh như vậy, tính cách còn hiền lành, chồng cô ấy chắc cũng không tệ!”
“Đúng thế, là công tử nhà giàu nào vậy?”
“Công tử nhà giàu? Thôi bỏ đi, chẳng qua chỉ là thằng vô dụng thôi!”, Chu Nhã Thiến nhắn kèm theo vẻ mặt trợn mắt khinh thường.
“Nhã Thiến, là sao, lẽ nào Tiểu Lệ gả cho một tên nghèo?”
“Không thể nào, với điều kiện của Tiểu Lệ thì muốn tìm một người đàn ông có tiền chẳng phải là rất đơn giản à?”
“Tên nghèo? Nghèo đã tốt, dù sao một số thằng nghèo còn có chí tiến thủ, biết cố gắng làm việc để kiếm tiền”, Chu Nhã Thiến nhắn tiếp:
“Nhưng người đàn ông Tiểu Lệ gả lại hoàn toàn là một kẻ vô tích sự, mỗi ngày chẳng chịu làm việc, ở nhà ăn no chờ chết!”
“Không làm việc? Lẽ nào để cho nữ thần của tôi nuôi thằng chồng vô dụng đó? Đúng là không nhịn nổi mà!”
Sau câu này là một cái icon nổi giận.
“Đúng vậy, không nhịn nổi mà, Tiểu Lệ là nữ thần mà tôi không với tới, tôi chẳng thể trơ mắt nhìn cô ấy gả cho một tên vô tích sự ngay cả tôi cũng không bằng được!”
“Nói thế nào, tôi cũng có công việc ổn định. Tuy tiền lương không cao, một tháng mới ba bốn ngàn tệ, còn làm trong nhà máy, nhưng chắc chắn vẫn hơn tên vô tích sự kia!”