Chương 271
Anh chàng cool ngầu liền vội vàng nói, trong lòng cũng hơi bất ngờ cùng cảm động, Lâm Hàn lại dễ dàng bỏ qua cho anh ta như vậy là điều mà không tài nào anh ta nghĩ đến.
Hơn hết là khát vọng của Lâm Hàn càng làm anh ta thêm khâm phục hơn.
Một năm nữa lên sàn NSD sao!
Anh chàng cool ngầu không thể tin nổi vào tốc độ này.
Nên biết là Đậu Ngư muốn lên sàn NSDcũng mất 3 năm. Hồ Nha muốn lên được cũng phải 2 năm rưỡi.
Tốc độ của hai nền tảng này cũng đã rất nhanh dù chỉ trong giai đoạn vừa khởi bước ở thị trường livestream này. Và họ cũng đã hoàn thành việc tích lũy người dùng với tốc độ nhanh như tên lửa.
Hiện tại, toàn bộ thị trường livestream ở Hoa Hạ căn bản đã được định hình, phần lớn người xem livestream đều đã bị hai nhà này chiếm giữ.
Lâm Hàn vừa nói là trong vòng một năm sẽ đưa lên sàn NSD, điều này với Anh chàng cool ngầu mà nói còn khó hơn lên trời.
Nhưng từ trong mắt anh ta, Anh chàng cool ngầu đã nhìn thấy một sự tự tin tuyệt đối.
Mà đây lại là sự tự tin xuất phát từ thực lực, cứ như việc lên sàn chỉ là đặt một đĩa đồ ăn lên bàn mà thôi.
“Chẳng lẽ, chỉ trong vòng một năm, app livestream Sa Ngư thật sự có thể lên sàn với bàn tay của chàng trai này sao?”
Anh chàng cool ngầu nhìn Lâm Hàn với ánh mắt khó lường.
“Được rồi, anh làm việc của anh đi, tôi đi trước đây”.
Lâm Hàn nắm tay Tiểu Hàm đi vào trung tâm thương mại.
“Vâng!”
Anh chàng cool ngầu vội đáp.
“Thằng nhãi này là ông chủ của app livestream Sa Ngư sao?”
“Đệch, ra đường đánh nhau mà cũng đánh được luôn ông chủ mình!”
“Anh chàng cool ngầu đúng là trâu bò, mà không biết có bị đuổi việc không nhờ!”
Bốn người thanh niên kia bàn luận sôi nổi.
…
Lâm Hàn dẫn Tiểu Hàm vào trung tâm thương mại mua sắm, anh mua cho cô bé rất nhiều đồ, nào là đồ ăn, đồ chơi, cái gì cũng có.
Lúc trời sập tối, hai người tay xách nách mang rời khỏi trung tâm thương mại.
Sau khi dùng cơm tối xong, Lâm Hàn đang ngồi suy ngẫm về chuyện đưa công ty thứ hai của mình lên sàn thế nào.
Trong vòng một năm, nếu Sa Ngư có thể lôi kéo được hết những streamer hàng đầu thì hoàn toàn có thể nắm chắc được chuyện lên sàn chứng khoán.
Nhưng với công ty thứ hai, lúc này Lâm Hàn vẫn chưa biết nên làm sao.
“Thôi kệ, không nghĩ nữa, tới đâu thì tới đi”.
Anh cũng lười suy nghĩ, dù không hoàn thành được mục tiêu này, gia tộc cũng sẽ không có cớ gì mà bảo Lâm Hàn anh vô dụng, không có bản lĩnh.
Nhưng, người kế thừa nhà họ Lâm vẫn là Lâm Hàn mà thôi.
Ăn cơm xong, Lâm Hàn quyết định đến quán đồ nướng xem thử tình hình kinh doanh của Từ Dung thế nào rồi.
8 giờ tối, Lâm Hàn lái xe đến nơi.
So với tình hình kinh doanh trước đây, bây giờ bên trong Phi Thường đã tấp nập khách khứa.
“Cậu Lâm!”
Từ Dung đi ra, Tạ Cầm bên cạnh cũng chào hỏi:
“Cậu Lâm!”
Lâm Hàn gật gù: “Làm ăn cũng được đó!”
“Đúng thế, làm ăn càng ngày càng tốt rồi, hơn nữa anh Long cũng cử một vài đàn em đến giúp đỡ mấy hôm buổi tốt, có khi là đến ủng hộ, có khi thì phụ giúp việc ở quán”, Từ Dung cười khanh khách nói.
“Anh Long cử đàn em đến giúp việc sao?”
Ánh mắt Lâm Hàn hơi lóe lên, cười nhưng không nói.
Lúc này, có một cô gái và một người đàn ông trung niên đi vào.
Cô gái này ăn mặc mát mẻ, phía trên là áo phông, phía dưới thì mặc quần ngắn phơi ra cặp chân nõn nà, trên cổ đeo dây chuyền Cartier lấp lánh.
Người đàn ông mặc vest đứng bên cạnh tầm 50 tuổi, khuôn mặt dữ dằn, cổ thì nặng trịt giây chuyền vàng, trên vai đeo cặp táp nhìn có vẻ rất giàu có.