Chương 1313
Thật ra nếu Khổng Tử Dục đã sẵn lòng chủ động cho Lâm Hàn biết được những thông tin đó thì cũng có nghĩa là anh ta đang muốn hợp tác với anh, trong thời gian ngắn, ít nhất là trong hội nghị quý tộc Thiên Kinh lần này thì Khổng Tử Dục và Lâm Hàn đứng cùng phe, tạm thời là hai người hợp tác.
Thế nên chuyện Khổng Tử Dục, Lâm Hàn muốn thương lượng và đưa ra quyết định với Tiêu Nhã nên anh mới nói cho cô ấy biết, không thể để cho bất kỳ một người dư thừa nào hay biết về chuyện này, như thế mới bảo vệ được sự an toàn của Khổng Tử Dục, đồng thời cũng là giúp chính bản thân mình.
Dù sao trong kế hoạch lần này, kẻ địch lớn nhất cũng là nhà họ Khổng.
Đừng tưởng lực lượng của nhà họ Khổng chỉ có thế, có lẽ so với hơn bốn trăm cao thủ Lâm Hàn mang đến, thì chẳng đáng là bao.
Nhưng dù sao họ cũng là sự tồn tại mạnh mẽ nhất trong bốn nhà quý tộc lớn, có sức ảnh hưởng cực kỳ dữ dội.
Lâm Hàn và Tiêu Nhã không sợ nhà họ Khổng tham gia vào làm cản trở kế hoạch, nhưng lại sợ nhà họ Khổng kêu gọi các thế lực của Thiên Kinh cùng nhau bắt tay để đối phó với anh và nhà họ Tiêu.
Khi đó, dù Lâm Hàn có hơn bốn trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, cộng với mấy chục cao thủ của nhà họ Tiêu, lực lượng khổng lồ như thế cũng không thể ngăn cản nổi liên minh của tất cả các thế lực trong vùng xám Thiên Kinh này.
Dù Lâm Hàn có thể dùng đến nhược điểm của nhiều gia tộc mà anh đang nắm giữ, nhưng khi đó sẽ khá là phiền toái nên nếu không đến lúc bất đắc dĩ thì tất nhiên Lâm Hàn không muốn nhiều thế lực của vùng xám thành phố Thiên Kinh gộp lại, cùng đối phó với anh và nhà họ Tiêu.
Nếu Khổng Tử Dục muốn hợp tác gì đó với Lâm Hàn, đã là hợp tác thì tất nhiên đôi bên phải cùng có lợi, không thể để một mình Khổng Tử Dục được lợi, anh ta cũng biết rõ điều đó nên rất có thể anh ta sẽ giúp Lâm Hàn và Tiêu Nhã thực hiện kế hoạch lần này, thực hiện kế hoạch đôi bên cùng thắng.
Sau khi Lâm Hàn và Tiêu Nhã trao đổi với nhau xong thì đều quay về chỗ của mình để nghỉ ngơi.
Còn phần lớn cao thủ Lâm Hàn mang đến cùng với cao thủ nhà họ Tiêu thì đã được Lâm Phong, Tiểu Tây và Tiêu Hoa Bân sắp xếp, đã chuẩn bị xong xuôi tất cả mọi thứ và nghỉ ngơi trước, chờ hội nghị quý tộc thành phố Thiên Kinh ngày mai đến, chờ đợi hội nghị có ảnh hưởng cực kỳ lớn này bắt đầu.
Sau khi trở về nơi ở của mình, Lâm Hàn nhanh chóng nghỉ ngơi, ngày mai lại phải bận rộn rồi, có khi còn chẳng được ngủ một giấc đàng hoàng nên đêm cuối cùng này trở nên cực kỳ quý báu.
Sáng sớm hôm sau.
Bầu trời vẫn còn mờ ảo chưa sáng hẳn, chân trời cũng chỉ có chút màu đỏ, vẫn còn một khoảng thời gian nữa mặt trời mới mọc lên.
Bấy giờ, ở quảng trường trước khuôn viên nhà họ Tiêu đã có hơn bốn trăm người tập hợp xong, đang đứng thẳng hàng ngay lối ở đó, chẳng phát ra một chút âm thanh nào, cứ im lặng đứng chờ như thế.
Hơn bốn trăm người, nghe thì không nhiều lắm nhưng khi tập trung lại một chỗ sẽ phát hiện ra nó chẳng ít.
Hơn bốn trăm người, tuy chẳng có một động tác nào, cũng chẳng có âm thanh gì, chỉ lẳng lặng đứng nơi đó thôi nhưng vẫn cảm nhận được sự trang nghiêm, dù là một người bình thường cũng có thể cảm nhận được sự khác biệt.
Trên thực tế, hơn bốn trăm người này tính cả bốn trăm cao thủ nhà họ Lâm, mười mấy cao thủ Tôn Hàn Các cũng với mấy chục cao thủ nhà họ Tiêu, tất cả đều là cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, không có một kẻ nào là người bình thường.
Tùy tiện lấy một người trong số đó đối phó với người bình thường, một đánh vài hay thậm chí là mười người cũng không thành vấn đề.
Bấy giờ, nhiều cao thủ như thế đều tụ tập về đây đã hình thành một lực lượng vô cùng khủng bố.
Lâm Phong, Tiểu Tây và Tiêu Hoa Bân cũng lẳng lặng chờ đợi.
Hội nghị quý tộc Thiên Kinh có quy định rõ ràng, ngoài những cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh cùng với ba lãnh đạo thì những người còn lại không thể đi theo.