Chương 904
Về phía đoàn thanh tra Hoa Hạ, Lâm Hàn cũng đã nắm chắc, tất cả các công việc kinh doanh của hầm mỏ nhà họ Tiêu không có vi phạm bất cứ điều luật nào cả, mọi thứ điều vận hành một cách hợp pháp, thế nên sẽ dễ thở hơn. Chỉ cần vào hôm điều tra cử cao thủ đi bảo vệ người của đoàn thanh tra Hoa Hạ, đề phòng trong hầm mỏ còn để xót cao thủ trốn trong đó là được.
Lúc này, bác Phúc – quản gia nhà họ Tiêu đi tới nói: “Cô chủ, tôi đã liên lạc được với phía bên ông chủ và kể toàn bộ những chuyện xảy ra gần đây cho ông ấy biết, khi biết được mọi chuyện gần như đã ổn thì ông chủ nói đợi ông ấy giải quyết công việc bên đó vài hôm nữa thì sẽ trở về ngay, đến lúc đó sẽ nhường lại vị trí gia chủ cho cô”.
Tiêu Nhã nghe vậy khẽ gật đầu, lại không còn cảm thấy háo hức như khi xưa nữa.
Ngày trước, Tiêu Nhã luôn mong mỏi được trở thành gia chủ nhà họ Tiêu, bởi vì cô ấy cảm thấy nhà họ Tiêu là một dòng dõi quý tộc, mạnh mẽ đến thế, một khi cô ấy được trở thành gia chủ thì có nghĩa rằng sẽ nắm được khối tài sản và quyền hành khổng lồ, mà cô ấy cũng có thể dựa vào nhà họ Tiêu để làm nên nghiệp lớn.
Nhưng, sau khi trải qua cơn khủng hoảng này, Tiêu Nhã mới ý thức được, quý tộc thật ra cũng chỉ có như vậy thôi, không phải là cây cổ thụ luôn sừng sững không bao giờ đổ, chỉ là có gặp một kẻ thù lớn mạnh hơn hay không mà thôi.
Giờ đây, được trở thành gia chủ nhà họ Tiêu, dù trước mắt nhà họ Tiêu đã vượt qua cơn khủng hoảng này thành công, còn hai nhà quý tộc kia lại tổn thất nặng nề. Sau này, nhà họ Tiêu còn phải khuếch trương phạm vi thế lực nhiều hơn nữa, nhưng như vậy cũng có nghĩa là thách thức mới đang chờ đợi.
“Haiz, sau này phải bận hơn nữa rồi”, Tiêu Nhã thở dài nói.
Lâm Hàn đứng cạnh cũng thầm cười, bản thân anh lúc nào không phải như thế chứ, thừa kế nhà họ Lâm mà trở thành chủ của cả gia tộc, tất nhiên sẽ được hưởng khối tài sản và quyền lợi khổng lồ, nhưng cũng có nghĩa Lâm Hàn phải gánh vác toàn bộ trọng trách hưng thịnh và diệt vong của nhà họ Lâm.
“Được rồi, từ từ cũng quen thôi”, Lâm Hàn an ủi bèn xoay người về nghỉ ngơi. Hôm qua đã thức trắng một đêm rồi, lại còn căng não đánh giết với đám cao thủ hai nhà quý tộc dưới đáy hầm mỏ nữa, tinh thần bị kéo căng một thời gian dài như vậy nên thật sự đã khá mệt mỏi.
Ngay sau đó, Lâm Hàn liền quay lại phòng mà Tiêu Nhã đã chuẩn bị cho anh nghỉ ngơi.
Tiêu Nhã cảm thán một lúc thì cũng lập tức đi nghỉ, ngày mai đoàn thanh tra Hoa Hạ xuống điều tra nên còn nhiều việc phải lo lắm. Sau đó còn hàng tá công việc đang đợi cô giải quyết, nào là xây dựng lại hầm mỏ của nhà họ Tiêu, mở rộng sản nghiệp, mà những chuyện đó chuyện nào cũng hao tổn rất nhiều hơi sức.
Một đêm yên lặng đến sáng sớm hôm sau.
Đám người Lâm Hàn dậy rất sớm, dẫn một đám cao thủ đến hầm mỏ nhà họ Tiêu chờ đợi.
Không bao lâu, người của đoàn thanh tra Hoa Hạ đến.
“Chào mừng đoàn thanh tra Hoa Hạ đến công tác…”, Tiêu Nhã dẫn người của nhà họ Tiêu chào đón.
Đám người Lâm Hàn cũng đi theo.
Thái độ của người trong đoàn thanh tra Hoa Hạ không gần không xa, nhưng khi đối mặt với sự nhiệt tình của nhà họ Tiêu thì hơi lạnh nhạt.
“Xin chào, tôi họ Cát, không cần nói thêm nhiều điều vô nghĩa khác. Hãy bắt đầu điều tra kỹ lưỡng từng bước ngay bây giờ”, ông Cát nói.
Lâm Hàn nghe vậy thì nhìn sang ông Cát, chắc hẳn đây là ông Cát mà anh đã liên lạc trước đây.
Mà ông Cát cũng nhìn sang anh, nở nụ cười hiếm thấy, dường như ông ta đã nhận ra thân phận của Lâm Hàn.
Rất nhanh, Tiêu Nhã và người của nhà họ Tiêu đã dẫn đoàn thanh tra Hoa Hạ điều tra kỹ lưỡng từng ngõ ngách trong hầm.
Bản thân Lâm Hàn cũng khá nhàn rỗi, để cho đám cao thủ dưới trướng đi theo người trong đoàn thanh tra Hoa Hạ bảo vệ không để xảy ra bất trắc là được.
Nếu không phải do cao thủ nhà họ Tiêu đã bị thương nặng nên mới cần nhờ đến cao thủ bên Lâm Hàn hỗ trợ, e rằng tối hôm qua anh đã chạy về Đông Hải gặp vợ mất rồi.
“Anh Hàn, ông Cát kia là người mà anh liên hệ sao? Sao tôi có cảm giác như ông ta rất thân với anh?”, Ngô Xuyên đi cạnh nhỏ giọng hỏi.
Lâm Hàn bật cười nhưng vẫn không giải thích gì thêm.
Ông Cát này vốn là do bên quỹ đầu tư Nhân Phàm giới thiệu cho đám người Lý Minh làm quen, sau này Lâm Hàn mới quen biết ông ta.
Lúc ấy, thái độ của ông Cát đối với Lâm Hàn không gần không xa cũng bởi vì Lâm Hàn vẫn còn đang trong trận cá cược, nên ông ta không muốn ra mặt giúp đỡ anh.
Mà bây giờ, Lâm Hàn đã giành chiến thắng rồi, thậm chí sắp trở thành gia chủ của nhà họ Lâm, ông Cát này dĩ nhiên phải hết mực kính trọng anh rồi.
Thật ra thì Lâm Hàn cũng khá ngạc nhiên, không ngờ trong đoàn thanh tra Hoa Hạ vẫn có người của nhà họ Lâm.
Nhưng lúc này Lâm Hàn cũng lười chạy đi xã giao với ông Cát, chỉ muốn nhanh cho xong chuyện để chạy về Đông Hải thôi.