Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 906

Mà nhà họ Chu và nhà họ Khương lại tổn thất cực lớn, điều này đồng nghĩa với việc, trong tương lai nhà họ Tiêu có thể tranh giành càng nhiều lợi ích từ hai nhà quý tộc kia hơn. Chốt lại, ngoài trừ tổn thất về cao thủ tương đối nghiêm trọng, và cả những công nhân bị thiệt mạng thì những mặt khác nhà họ Tiêu đều được buff thêm rất nhiều máu.

“Sao thế? Mọi người có ý kiến gì về quyết định của chúng tôi à?”, ông Cát nhìn đám người nhà họ Tiêu không nói lời nào, bèn lên tiếng hỏi.

“Không, không có gì ạ, vất vả cho các ông đến điều tra rồi, thật ngại quá, tôi bảo người đi đặt bàn ở nhà hàng rồi, chúng ta cũng ăn một bữa bình dân nhé?”, Tiêu Nhã vội vàng nói.

“Không cần đâu, chúng tôi còn nhiều việc cần làm, văn bản phê duyệt sẽ sớm được gửi xuống và các giám sát viên sẽ đến vào chiều nay”, ông Cát vừa nói, vừa dẫn đoàn thanh tra Hoa Hạ rời đi, lúc đi ngang qua Lâm Hàn, ông Cát lại hơi cúi người bày tỏ sự kính trọng với gia chủ tương lai của nhà họ Lâm.

Người nhà họ Tiêu thấy ông Cát hơi cúi người trước Lâm Hàn thì nhất thời kinh ngạc không thôi.

Đây chính là đoàn thanh tra Hoa Hạ đấy, hơn nữa ông Cát còn là người đứng đầu, chức vụ không hề thấp chút nào cả.

Mà từ đầu đến cuối Lâm Hàn cũng không nói với ông Cát một câu nào, nhưng ông Cát vẫn cúi chào Lâm Hàn là vì sao?

Người của nhà họ Tiêu lần lượt kinh ngạc không thôi, lúc này mới ý thức được, đoàn thanh tra Hoa Hạ có thể cho nhà họ Tiêu bọn họ nhiều hỗ trợ như vậy có lẽ là vì Lâm Hàn.

Hơn nữa, trước đó Lâm Hàn chính là người giúp nhà họ Tiêu ngăn cơn sóng dữ, chống lại liên minh hai nhà quý tộc để vượt qua cơn khủng hoảng, người của nhà họ Tiêu lại càng tôn kính Lâm Hàn hơn.

Ngay sau đó, toàn bộ đoàn người Lâm Hàn bèn trở về trang viên nhà họ Tiêu.

Đến đây, đứng trước âm mưu nhằm vào nhà họ Tiêu của hai nhà quý tộc, dưới sự trợ giúp của Lâm Hàn, nhà họ Tiêu đã chuyển bại thành thắng, không chỉ vượt qua được trận khủng hoảng này, mà trái lại còn tranh thủ mang đến cho nhà họ Tiêu một cơ hội phát triển và mở rộng.

Lúc này, Vương Tam vội vã dẫn một số người trong nhà họ Vương đến trước mặt Lâm Hàn.

Thời điểm dọn dẹp các cao thủ của hai nhà quý tộc ẩn núp trong hầm mỏ, nhà họ Vương cũng góp công không nhỏ, thế nên cũng thương vong một số.

“Cậu Lâm, chuyện hồi trước cậu đồng ý với tôi còn tính không?”, Vương Tam hơi căng thẳng nhìn Lâm Hàn, rồi dè dặt hỏi.

Trải qua những chuyện này, Vương Tam cũng đã ý thức được Lâm Hàn đáng sợ hơn những gì bọn họ thấy rất nhiều, loại người này đừng nói là một thế gia họ Vương nhỏ nhoi như bọn họ, mà ngay cả một quý tộc họ Tiêu e rằng cũng không trêu vào nổi.

Vì thế, nếu Lâm Hàn nuốt lời, vẫn muốn tìm nhà họ Vương bọn họ tính sổ, bọn họ sẽ chết chắc rồi.

Lâm Hàn quan sát Vương Tam từ đầu đến chân, vốn dĩ anh chẳng xem đám người còn lại của nhà họ Vương ra gì, nhất là Vương Thiên và Vương Vĩnh kia, không khác gì đống cặn bã.

Ngược lại, Lâm Hàn thật sự khá mến Vương Tam này, nếu như được đào tạo thêm nữa, chắc hẳn sẽ trở thành nhân vật không tồi.

Lúc này, Lâm Hàn quay sang nhìn Tiêu Nhã, nói: “Đúng rồi, Tiêu Nhã, trước đây vì thiếu người nên tôi đã lôi kéo mấy cao thủ nhà họ Vương này, vì thế cũng đã đồng ý một điều kiện với họ, điều kiện của bọn họ là muốn trở thành thế gia lệ thuộc vào nhà họ Tiêu”.

Tiêu Nhã nghe vậy thì liếc nhìn đám người nhà họ Vương, cậu Vương kia đã muốn trở thành thế gia lệ thuộc nhà họ Tiêu rất lâu rồi. Tiêu Nhã cũng có biết đôi chút về lai lịch nhà họ Vương, nói thật thì mặc dù thực lực không tệ, nhưng về mặt đạo đức Tiêu Nhã lại không quá thích, cho nên mới chưa chấp nhận nhà họ Vương về dưới trướng nhà họ Tiêu.

Nhưng, nếu Lâm Hàn đã lên tiếng, đương nhiên Tiêu Nhã sẽ không từ chối, lập tức gật đầu nói: “Sau này để cho người phụ trách nhà họ Vương của ông đến nhà họ Tiêu, chỉ cần lập biên bản là sẽ trở thành thế gia lệ thuộc vào nhà họ Tiêu”.

Lâm Hàn cũng biết lo âu của Tiêu Nhã, suy nghĩ một lúc rồi nói với Vương Tam: “Trở về thì chuyển vài lời của tôi đến gia chủ nhà họ Vương ông, nếu thật sự mong muốn nhà họ Vương phát triển thì mang hết vốn liếng mà dốc vào ông, cậu Vương kia chỉ nên làm một cậu ấm không quyền ngày ngày ăn chơi hưởng thụ cuộc sống con nhà giàu là được rồi, nếu để cậu ta quản lý, nhà họ Vương sớm muộn gì cũng rước họa vào thân”.

“Đã hiểu”, Vương Tam đáp lời Lâm Hàn, rồi sau đó quay sang nói với Tiêu Nhã: “Cảm ơn cô chủ Tiêu đã bằng lòng để nhà họ Vương chúng tôi trở thành thế gia lệ thuộc”.

Lâm Hàn và Tiêu Nhã đều khẽ gật đầu, Vương Tam liền biết điều rời đi.

Lúc này, Uông Nghĩa cũng dẫn một đám cao thủ vùng Bắc Đông đến trước mặt Lâm Hàn.

“Cậu Lâm, mọi chuyện đã xong rồi, nếu không còn việc gì cần giúp, tôi liền dẫn các anh em trở về vùng Bắc Đông đây, bên đó cũng đang thiếu người, chúng tôi điều nhiều cao thủ đi lâu quá cũng không ổn lắm”, Uông Nghĩa thẳng thắn nói.

Lâm Hàn nghe vậy khẽ gật đầu, lần này có thể trợ giúp thành công nhà họ Tiêu chống trả liên minh hai nhà quý tộc, vượt qua cơn khủng hoảng này, chuyển bại thành thắng. Trương Thiên Sơn đã cử đám người Uông Nghĩa đến không hề uổng công.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK