Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 236

“Hớp hớp…”

Cô ta ôm ngực, há to miệng thở gấp, đến khi luồng không khí mát lạnh chạy vào cuống họng mới cảm giác sự khó thở ban nãy dần dần biến mất.

“Quỳ xuống đi!”

Lâm Hàn chắp tay sau lưng đứng nhìn Chu Nhã Thiến.

Biểu cảm Chu Nhã Thiến xoắn xuýt, nếu quỳ trước mặt tên vô dụng Lâm Hàn này nói xin lỗi, cô ta trăm triệu lần cũng không muốn.

Nhưng mà…

Vừa nhớ lại cái cảm giác ngạt thở suýt chết khi nãy, tim cô ta đập thình thịch sợ hãi tột cùng.

Cuối cùng.

Ầm!

Chu Nhã Thiến cắn răng quỳ xuống trước mặt Lâm Hàn, cúi đầu run giọng nói:

“Lâm…Lâm Hàn, xin lỗi, tôi xin lỗi anh, trước giờ tôi ăn nói với anh không biết suy nghĩ, xin anh đừng bao giờ để bụng”.

“Còn chuyện tôi vu khống anh ngoại tình, tôi cũng muốn xin lỗi anh, thành thật xin lỗi anh… Xin anh tha thứ cho tôi!”

Sắc mặt Lâm Hàn không thay đổi, liếc nhìn qua Vương Huy:

“Có đánh giá 5 sao không?”

Vương Huy giật bắn cả người, vội vã đáp: “Có, có chứ! Hoàn toàn đáng 5 sao! Hơn nữa tôi cũng sẽ đánh giá 5 sao cho bên bán đồ ăn, 5 sao bên ship luôn!”

Lúc này, với anh ta mà nói Lâm Hàn chẳng khác gì ông thần, anh ta chỉ mong Lâm Hàn rời đi càng nhanh càng tốt.

“Cho thế thì tốt”.

Lâm Hàn chắp tay sau lưng bước ra khỏi phòng.

Lâm Hàn rời đi được vài phút.

Phù…

Vương Huy và Chu Nhã Thiến đồng thời thở phào.

Tên Lâm Hàn kia rốt cuộc cũng đi rồi!

Nhớ lại khí thế rét lạnh của Lâm Hàn khi nãy, trong lòng hai người hãy còn sợ hãi.

“Chết tiệt! Chết tiệt!”

Vương Huy ném quả táo trong tay đập vào tường:

“Chuyện hôm nay, Vương Huy tôi sẽ nhớ kỹ! Một tên shipper mà cũng dám bắt tôi quỳ! Tôi sẽ làm cho hắn phải hối hận!”

Sắc mặt Chu Nhã Thiến cũng rất khó coi:

“Anh Huy, anh đừng giận quá, tên Lâm Hàn kia cũng chỉ giỏi đánh đấm thôi. Bản chất vẫn là một thằng nghèo kiết xác phải ra ngoài còng lưng mà làm shipper. Anh ta cũng chỉ biết dùng bạo lực khuất phục anh thôi!”

“Hắn dám bắt tôi quỳ, tôi không để yên cho hắn đâu!”

Vẻ mặt Chu Nhã Thiến ngập tràn lửa giận, lấy điện thoại ra định gọi cho Tiểu Lệ mách chuyện, nhưng nghĩ kỹ lại, chuyện Lâm Hàn bắt cô ta quỳ mà truyền đến tai Tiểu Lệ, thế thì mất mặt lắm!

Chu Nhã Thiến dứt khoát đưa điện thoại lên gần miệng, gửi một đoạn voice chat:

“Ôi chao, Tiểu Lệ à, tớ không ngờ chồng cậu lại đi làm shipper đó! Cơ mà cái cách anh ta giao đồ không ổn tí nào, tới trễ đã đành, còn đánh khách hàng nữa, chắc chắn sẽ bị trừ lương rồi! Nói không chừng vì đánh người ta mà bị cảnh sát còng đầu đấy! Cậu phải quản cho chặt vào!”

Tít.

Đoạn voice đã được gửi đi.

Từ khách sạn Bách Hào đi ra, Lâm Hàn lái xe trở lại BBQ Phi Thường.

“Người anh em, cảm ơn anh nhiều nhé!”

Thấy Lâm Hàn giao đồ ăn về chàng trai nhanh chóng ra đón, mặt đầy cảm kích:

“Đơn này chẳng những không đến trễ, khách hàng còn đánh giá 5 sao dịch vụ! Thật sự cảm ơn anh nhiều!”

Nếu đơn hàng này bình đánh giá kém, tiền thưởng tháng này của cậu shipper sẽ bị mất hết mấy ngàn rồi, đó cũng không phải con số nhỏ.

Vì thế cậu shipper này rất cảm kích Lâm Hàn.

“Không có gì, chỉ tiện tay giúp đỡ thôi”, Lâm Hàn mỉm cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK