Chương 588
“Ngoài ra, rất nhiều công ty, doanh nghiệp và gia tộc đã tuyên bố chính thức chấm dứt mọi hợp tác với nhà họ Hồng – Kim Lăng. Đồng thời, sẽ tích cực phối hợp điều tra với cảnh sát, cung cấp chứng cứ phạm tội của nhà họ Hồng…”
“Chuyện…chuyện gì đã xảy ra?”
Ngồi xem tin tức, Đường Quế Hùng giật mình hỏi:
“Thời sự tối qua còn đưa tin chỉ cần nhà họ Hồng nộp 100 tỷ tiền phạt thì đã xong rồi, trong một đêm, tại sao tình hình lại xảy ra thay đổi lớn đến vậy!”
“Trong bản tin nói, ban lãnh đạo đều bị bắt, thế khác nào nhà họ Hồng đã gần như diệt vong rồi”, Lâm Hàn mở miệng, lộ vẻ nghi hoặc:
“Chẳng lẽ có người giúp chúng ta sao?”
“Cậu Lâm, bất kể như thế nào, nhà họ Hồng bị diệt là điều đã định”, Đường Quế Hùng nói: “Bước kế tiếp cần làm là thu dọn tàn cuộc”.
“Bây giờ, nhà họ Hồng đã sụp đổ, thị trường này sẽ bị bỏ trống, sẽ có rất nhiều phe cách lăm le chiếm đoạt, chúng ta phải đi trước họ một bước, chiếm lĩnh ngay thị trường này!”
Lâm Hàn gật đầu: “Tôi đã biết, lát nữa tôi sẽ bảo đám người Thẩm Hoài Xuân bắt tay xử lý chuyện này”.
4 giờ chiều, tại biệt thự nghỉ dưỡng Đức Hoa.
Nội thất trong nhà bị Hồng Phong đập hư đã được đổi mới.
Điều bất ngờ là, Thẩm Hoài Xuân cũng lặn lội từ tỉnh Lỗ đến Kim Lăng, cũng ngồi cùng anh vạch ra kế hoạch trong tương lai.
“Những đối sách chính đã được lập ra, kế tiếp, chúng ta chỉ cần làm theo kế hoạch là được”, Lâm Hàn đặt tách trà xuống, nhàn nhạt nói”.
Trần Nam mỉm cười nói: “Bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần kia dù đã có chữ ký nhưng là do bị ép buộc, camera giám sát của hộp đêm Ức Nam đã ghi lại toàn bộ quá trình, tòa án sẽ không chấp nhận. Vì thế, tôi vẫn là cổ đông của nhà máy họ Hồng”.
“Bây giờ, nhà họ Hồng đã sụp đổ, tôi chính là cổ đông lớn nhất, muốn nắm giữ khu công nghiệp Kim Lăng rất dễ dàng. Lợi nhuận mỗi năm của khu công nghiệp này đều lên đến hàng chục tỷ tệ, là một miếng thịt béo bở đấy!”
“Ừm, mấy ngày tới vất vả cho anh rồi, sau khi anh nắm được khu công nghiệp, nhất định phải tăng tiền lương, quyền lợi, và đãi ngộ của mỗi công nhân theo quy định pháp luật đấy”, Lâm Hàn gật đầu, sau lại nhắc nhở.
“Cậu Lâm, nhà họ Hồng sụp đổ, thị trường bất động sản Kim Lăng bỗng nhiên khuyết mất 30%, trong mấy ngày tới, tôi sẽ nuốt trọn nó!”
Phùng Thạch vỗ cái bụng phệ của mình, cười ha hả nói: “Đến lúc đó, có thể nói tôi sẽ trở thành ông trùm ngành bất động sản ở Kim Lăng rồi!”
“Haha, tôi chỉ là được thơm lây thôi! Nếu không nhờ cậu Lâm tiêu diệt nhà họ Hồng, sao tôi có thể ăn may được thế!”, Phùng Thạch bật cười ha hả, trong mắt ông ta thì Lâm Hàn là người làm nhà họ Hồng sụp đổ.
“Cậu Lâm, siêu thị Hoa Nhuận của chúng ta đã phân bố hầu như khắp các phố mua sắm và quận huyện ở Kim Lăng. Đồng thời, sự sụp đổ của nhà họ Hồng cũng không ảnh hưởng quá lớn tới việc chúng ta khai trương siêu thị ở khắp Hoa Đông!”
“Cố gắng lên nhé!”
Lâm Hàn khích lệ nói, nếu mở được chi nhánh siêu thị Hoa Nhuận ở khắp Hoa Đông, vậy mục tiêu đưa nó lên sàn chứng khoán trong vòng một năm là chuyện ván đã đóng thuyền.
Tất cả nhà máy nhà họ Hồng để lại là tài sản cố định, quy ra cũng hơn 10 tỷ tệ.
Còn về bất động sản, cũng tầm hàng chục tỷ rồi.
Tuy rằng, Lâm Hàn không thiếu tiền, nhưng cảm giác kiếm được thêm tiền ai lại không thích.
“Ông chủ Thẩm thì sao?”
Theo anh thấy, nhà họ Hồng sụp đổ, người được lợi nhất chính là nhà họ Thẩm.
Nhưng, trong lòng Lâm Hàn vẫn khá buồn bực, sao người này chẳng nói chẳng rằng đột nhiên lại chạy đến Kim Lăng làm gì chứ.
Thẩm Hoài Xuân tươi cười nói: “40% còn lại thì vào trong tay nhà họ Hạ ở tỉnh Chiết và một số gia tộc nhỏ khác”.
Mặc dù, Thẩm Hoài Xuân đang mỉm cười, nhưng trong mắt lờ mờ còn thấy được nét hưng phấn.
Trong vòng 20-30 năm nữa, nhà họ Thẩm chạm được ngưỡng quý tộc cũng không phải không thể.
“Tốt lắm, hôm nay bàn đến đây thôi, các vị trở về làm tốt việc của mình đi!”
“Tạm biệt cậu Lâm!”
“Gặp lại cậu Lâm sau!”
…
“Ông xã, bọn họ về hết rồi à?”