Chương 564
“Cái này…”
“Vậy thì được”.
Phùng Thạch hài lòng gật đầu, đám người đó vẫn biết điều chán.
“Cậu Lâm, thế nào, cậu hài lòng không?”
Phùng Thạch nhìn Lâm Hàn hỏi.
“Còn một việc nữa”, Lâm Hàn lạnh nhạt mở miệng, đưa mắt nhìn về phía Chúc Đài.
Ông ta bị ánh mắt ấy nhìn chằm chằm đến nỗi run bắn người, cái cảm giác sắp xui xẻo đến nơi lại tới nữa.
“Đúng vậy, chỉ cần chúng tôi có thể làm được thì chắc chắn sẽ giúp!”
“Cậu cứ việc nói đi!”
Chỉ cần lấy lòng Lâm Hàn, thì trong tương lai có thể được chia chác một mẩu bánh trong cái bánh kem bất động sản béo bở kia.
“Tôi muốn từ hôm nay trở đi, công ty Thiên Hòa sẽ biến mất mãi mãi khỏi Kim Lăng”.
Câu đó vừa nói ra, cả phòng lập tức yên tĩnh lại.
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Chúc Đài.
“Lẽ nào tên Chúc Đài không biết sống chết kia đã đắc tội cậu Lâm?”
“Chắc thế rồi, không thì cậu Lâm sẽ chẳng nói ra câu đó!”
Mọi người ở đây đều là tay già đời, rất biết tính toán, ánh mắt lập lòe chớp động, ngẫm nghĩ lợi và hại của việc đó.
Còn Chúc Đài, sau lưng ông ta lập tức ướt nhẹp, căng thẳng đến nỗi hai chân dưới gầm bàn không ngừng run rẩy.
“Hả!”
Nghe thấy lời này, sắc mặt Chúc Đài thay đổi, bất động sản Thiên Hoà của ông ta có rất nhiều dự án, mà tất cả đều hợp tác chuyên sâu với công ty bất động sản dưới trướng Nghiêm Quân.
“Tổng giám đốc Chúc, bắt đầu từ hôm nay, công ty bất động sản Đại Địa của chúng tôi cũng sẽ chấm dứt hợp tác với bất động sản Thiên Hoà của ông!”
“Chúc Đài, mảng hợp tác khu biệt thự Phỉ Thuý của chúng ta, bất động sản Vạn Gia chúng tôi tạm thời ngừng hợp tác với bên ông!” Đọc tiếp tại truyện t amlinh.2 47
…
Mỗi câu nói như một tia sấm băng giá, giáng thẳng vào người, vào tim Chúc Đài.
Sau đó sắc mặt ông ta từ từ trắng bệch, hô hấp dồn dập, cuối cùng mặt ông ta xám xịt như tro tàn, trong mắt đầy vẻ tuyệt vọng.
Phịch!
“Kết thúc rồi… bất động sản Thiên Hoà kết thúc rồi…”
Những người ngồi ở đây đều là ông trùm bất động sản ở Kim Lăng.
Hôm nay chắc chắn bất động sản Thiên Hoà sẽ phá sản! Nó sẽ biến mất vĩnh viễn khỏi Kim Lăng!
Kết quả này giống hệt những gì Lâm Hàn đã nói!
Nghiêm Quân liếc mắt nhìn Chúc Đài, nghiêm giọng trách mắng:
“Thế thì cũng thôi đi, ông ta còn suýt nữa kéo chúng tôi xuống nước theo! Ông đúng là tội đáng muôn chết! Nếu không phải cậu Lâm khoan dung độ lượng, không so đo với chúng tôi, thì hôm nay chúng tôi cũng gặp đại nạn rồi!”
“Bất động sản Thiên Hoà của ông không xứng ở Kim Lăng! Cút đi!”
“Tôi biết bất động sản Thiên Hoà của ông đã làm rất nhiều sổ sách giấy tờ giả. Công ty ông là công ty đen, trốn thuế!”
Các ông trùm bất động sản khác đều lên tiếng.
Chúc Đài lúc này như tường đổ còn bị mọi người đẩy, tất cả mũi nhọn đều chĩa vào ông ta.
Lợi ích đầu tiên đương nhiên là giành được thiện cảm từ phía Lâm Hàn, có thể nhận được nhiều lợi ích hơn từ Phùng Thạch.
Thứ hai, bất động sản Thiên Hoà phá sản, những ông trùm bất động sản như họ hoàn toàn có thể chia sẻ những lợi ích mà Chúc Đài để lại.
Có lợi ích rồi, ai cũng sẽ trở thành những con sói đói khát, tàn nhẫn ăn thịt, tranh giành quyên lợi của đối phương.
“Kết thúc rồi… kết thúc thật rồi…”
Tại sao?
Tại sao lại đắc tội với Lâm Hàn?