Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 728

Giọng Dương Cảnh Đào rất lớn, Lâm Hàn vừa ngủ đã bị đánh thức, anh có chút bất đắc dĩ bước ra khỏi phòng, vào phòng khách.

Dương Cảnh Đào nhìn thấy Lâm Hàn thì hừ lạnh:

“Lâm Hàn, trời còn chưa tối đã đi nghỉ à? Anh rể cậu tới mà cũng không ra chào hỏi, tiếp đón?”

Trong lòng Triệu Tứ Hải rất đắc ý nhưng ngoài mặt vẫn cười nói:

“Bố, đều là người một nhà cả, không cần phải vậy đâu”.

Một lúc sau, khi mọi người đã ngồi xuống, dì Hà bắt đầu dọn cơm ra bàn.

Dương Cảnh Đào vừa ăn vừa nhìn Triệu Tứ Hải:

“Tứ Hải à, nào, con nói chi tiết cho mọi người nghe lần này con đạt được tiến bộ gì trong sự nghiệp của mình”.

“Lần này con khá may mắn”.

Triệu Tứ Hải ho khan, nhìn mọi người xung quanh một lượt:

“Mọi người đều biết Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương đúng không? Đây là hội nghị thượng đỉnh lớn, thông thường những người có tác động đáng kể đến nền kinh tế của một khu vực nhất định mới được tham gia, hơn nữa chỉ được ngồi ở ghế ngoài”.

“Mà lần này, quý nhân phía sau ông chủ Phùng dẫn theo ông chủ con tham gia hội nghị thượng đỉnh, còn là vị trí đài chính. Điều quan trọng hơn là ông chủ Phùng coi trọng con, quyết định đưa con cùng đi!”

Nghe thấy những lời này, mọi người trên bàn ăn đều sáng mắt lên:

“Giỏi lắm Tứ Hải, còn trẻ như thế đã được tham dự hội nghị lớn thế này, còn được ngồi ở vị trí đài chính, sau này thành tựu không thể đo lường được nhé!”, Dương Cảnh Đào vui vẻ nói.

“Lâm Hàn, nói thật, làm bố vợ cậu, đôi lúc tôi nhìn cậu mà cũng sốt ruột. Vì tôi phát hiện thời gian này cậu chẳng có tiến bộ gì, mặc dù kiếm được chút tiền, có tài sản đứng tên mình, nhưng sự nghiệp… tôi thật sự không nhìn thấy gì”.

“Lâm Hàn, hay là cậu bảo Tứ Hải nói với ông chủ Phùng Thạch của nó, cậu cũng đi theo tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương cho biết. Đỡ phải suốt ngày ngồi ở nhà ếch ngồi đáy giếng, tưởng mình có biệt thự là ngon, ra ngoài nhìn xem người giàu có chân chính là như thế nào”.

Triệu Tứ Hải nghe vậy thì vội nói:

“Bố, sao có thể thế được? Chưa nói ông chủ Phùng chỉ có hai suất, cho dù có nhiều hơn cũng không tới lượt Lâm Hàn. Lâm Hàn không biết gì, đến tham dự Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương chẳng phải sẽ khiến công ty chúng con mất mặt, bị bêu xấu sao?”

Dương Cảnh Đào khẽ gật đầu, cực kỳ đồng ý:

“Tứ Hải nói đúng, hội nghị tầm cỡ quốc tế này không phải ai cũng vào được, chắc chắn có rất nhiều yêu cầu. Cho dù có người cho phép, làm sao Lâm Hàn đủ tư cách tham dự chứ?”

Lâm Hàn cười khẩy trong lòng, Dương Cảnh Đào và Triệu Tứ Hải người tung người hứng chế giễu anh cũng khá thuần thục đấy.

Trên thực tế, Dương Cảnh Đào nào có ý định để Lâm Hàn đi, rõ ràng ông ta chỉ muốn chế nhạo anh thôi.

Lâm Hàn khẽ lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Một hội nghị thôi mà, tôi muốn đi thì đi, không đi thì không đi, không cần cầu xin người khác”.

Nghe đến đây, mọi người trên bàn ăn đều im lặng.

“Muốn đi thì đi?”, Dương Cảnh Đào sửng sốt, sau đó cười lớn:

“Lâm Hàn, có phải cậu điên rồi không? Cậu tưởng hội nghị này là cái chợ đấy à? Là nơi cậu mở, muốn đến thì đến à? Hahaha!”

“Cười chết tôi mất! Lâm Hàn, cậu buồn cười quá!”, Dương Duyệt ôm bụng cười lớn, ruột gan như đứt ra.

“Hội nghị kiểu này đều là những người có thể ảnh hưởng đến nền kinh tế khu vực mới được tham gia, Lâm Hàn cậu là cái gì? Không phải cậu cho rằng có biệt thự là thành nhân vật có tầm cỡ đấy chứ? Trong mắt những người đó, cậu chỉ là một con kiến!”

“Không ăn được nho thì nói nho xanh, Lâm Hàn à, cậu còn non trẻ quá!” Triệu Tứ Hải thở dài.

Lâm Hàn khẽ lắc đầu, lười nói tiếp.

Sau khi ăn xong, Dương Cảnh Đào lau miệng rồi đứng dậy, chuẩn bị về, ông ta nhìn Lâm Hàn:

“Lâm Hàn, có đứa con rể như cậu, tôi thật sự rất xấu hổ! Bản thân không có năng lực còn thích nói khoác! Thôi quên đi, nhìn thấy cậu là tôi đau đầu, tôi về đây”.

Triệu Tứ Hải cũng đứng dậy:

“Đúng là cũng đã đến giờ đi về, tôi còn phải chuẩn bị cho Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần này nữa, không nhàn rỗi như em rể Lâm Hàn đâu”.

Dương Duyệt liếc Lâm Hàn, không lên tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK