Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 941

“Cậu Lâm, trưa nay cô Hạ tới tìm cậu, tôi tưởng cô ta tới quấy rối nên mặc kệ, để cô ta chờ ngoài cửa nhưng cô ta lại chờ đến tận tối. Sau đó cô chủ bảo tôi mời cô ta vào nhà, bây giờ cô ta đang ở phòng khách chờ cậu đó”, dì Hà nói.

“Tôi biết rồi, dì đi nấu bữa tối đi, để tôi vào xem”, Lâm Hàn hờ hững đáp rồi đi về phía phòng khách.

Khi đến phòng khách, quả nhiên Hạ Sương đang ngồi đó, anh cảm thấy hơi khó hiểu.

Ấn tượng của Lâm Hàn về Hạ Sương không quá tệ nhưng cũng không tốt lắm, dù sao cô ta cũng là người nhà họ Hạ, anh không thích nhà họ Hạ lắm.

“Anh Lâm”, nhìn thấy Hạ Sương đã về, Hạ Sương vội vàng đứng lên, có chút kích động.

Vẻ mặt Lâm Hàn vẫn bình thản, anh bước đến ngồi xuống sofa đối diện Hạ Sương rồi bảo: “Ngồi đi, có chuyện gì cô cứ nói thẳng”.

“Được”, Hạ Sương cũng không né tránh, ngồi xuống đối diện Lâm Hàn.

“Tôi đã từ bỏ toàn bộ cổ phần của mình ở nhà họ Hạ, rời khỏi nhà họ Hạ làm việc độc lập. Lần này tôi tới là muốn được làm việc cho anh, nhưng trước đây nhà họ Hạ có bất hoà với anh nên tôi cũng không chắc anh có muốn nhận tôi không, nên mới muốn tới hỏi anh”, Hạ Sương nói thẳng.

“Cô đã rời khỏi nhà họ Hạ?”, Lâm Hàn hơi bất ngờ.

Lâm Hàn không biết nhiều chuyện về Hạ Sương và nhà họ Hạ, nhưng anh cũng biết một chút.

Ít nhất sau khi Hạ Sương rời khỏi nhà họ Hạ, cô ta gần như là một người bình thường, không có gì trong tay.

Đây cũng là hiện trạng của những người trong gia tộc lớn, sau khi rời khỏi gia đình gần như không còn gì.

Cũng giống như Lâm Hàn trước đây, nếu rời khỏi nhà họ Lâm, anh thực sự sẽ chẳng là gì cả, nếu không phải lúc trước anh chú trọng trau dồi thế lực trong tay, có ba công ty và có Ngô Xuyên cùng những thuộc hạ trung thành của Tôn Hàn Các. Sau này còn may mắn hơn khi được kết bạn với một người anh đáng tin như Trương Thiên Sơn. Lâm Hàn thật không biết phải làm gì để vượt qua cơn khủng hoảng lần trước, thắng cược với Dương Tiêu.

“Đúng vậy, tôi đã rời khỏi nhà họ Hạ, bây giờ tôi không có gì cả”, Hạ Sương cười bất đắc dĩ, hy sinh cho nhà họ Hạ nhiều như vậy, cuối cùng đổi lại là kết cục chẳng còn gì trong tay.

Nghe vậy Lâm Hàn khẽ lắc đầu cười: “Tuy tôi với cô không có bất hoà gì, nhưng tôi không thích nhà họ Hạ các cô lắm. Bây giờ cô rời khỏi nhà họ Hạ, không còn gì trong tay, cô chắc chắn rằng tôi sẽ nhận cô để cô làm việc cho tôi sao?”

Hạ Sương nghe thấy những lời này của Lâm Hàn, nét mặt cũng không thay đổi, dù sao cô cũng đã đoán được có thể sẽ là tình huống này.

Thậm chí Hạ Sương cảm thấy khả năng cao Lâm Hàn sẽ không nhận mình, vì sự bất hoà trước đây.

Nhưng dù xác suất nhỏ thì Hạ Sương cũng muốn thử, suy cho cùng nếu Lâm Hàn bằng lòng nhận cô thì sẽ là một cơ hội cực kỳ hiếm có đối với cô.

“Tôi cũng chỉ đến đây để thử thôi, nếu anh không nhận thì tôi sẽ tự lập nghiệp một mình. Mặc dù sẽ rất khó để thành công, nhưng cũng được sống vui vẻ hơn so với việc tiếp tục ở lại nhà họ Hạ. Đây mới là cuộc sống tôi mong muốn”, Hạ Sương thẳng thắn nói.

Lâm Hàn nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, cũng coi như có cái nhìn mới về Hạ Sương.

Lâm Hàn suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Cô về trước đi, tôi sẽ suy nghĩ rồi đưa ra quyết định sau”.

“Được, tôi chờ thông báo của anh”.

Hạ Sương gật đầu rồi ra về.

Sau khi ra khỏi biệt thự núi Vân Mộng của Lâm Hàn, trong lòng Hạ Sương cảm thấy hơi ủ rũ, cảm thấy khả năng cao là anh sẽ không nhận mình. Nhưng dù sao cô cũng không còn sự lựa chọn nào khác, quyền quyết định nằm trong tay Lâm Hàn.

Lúc này Hạ Sương có hơi hối hận, ngay từ lần đầu gặp Lâm Hàn, cô đã nhận ra anh không phải người bình thường, nhưng lúc đó cô cũng không nghĩ nhiều.

Bây giờ nghĩ lại, nếu khi ấy mình chủ động tạo dựng mối quan hệ tốt với Lâm Hàn thì bây giờ có lẽ đã khác.

Cùng lúc này, Tần Liên vừa đến thành phố Thiên Kinh, xuống máy bay.

Trước đó Tần Liên đã liên lạc với chủ tịch Thạch Phi của Quang Ảnh, hẹn tối nay đến công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh để báo cáo.

Đồng thời, Tần Liên cũng nhận được tin từ Tiêu Nhã, hẹn xong Tiêu Nhã đưa cô tới đó.

Sau khi xuống máy bay, Tần Liên liên lạc với Tiêu Nhã, cô tìm được Tiêu Nhã ở sảnh chờ sân bay.

“Cô là Tần Liên phải không? Trông cô rất đẹp”, Tiêu Nhã hơi ngạc nhiên nhìn Tần Liên từ trên xuống dưới.

Là cô cả nhà họ Tiêu, Tiêu Nhã đã gặp đủ loại người ở thành phố Thiên Kinh, cũng đã thấy rất nhiều người đẹp.

Người mẫu, người nổi tiếng trên mạng và thậm chí cả ngôi sao, nhưng bây giờ nhìn thấy Tần Liên, cô vẫn không khỏi kinh ngạc. Tần Liên thật sự quá đẹp, đặc biệt là khí chất, giống như bước ra từ trong truyện tranh vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK