Chương 744
Ông chủ nhà họ Hạ đang ngồi ở ghế chủ nhà, bên cạnh là Hạ Sương, cả Hạ Minh Hạo cũng đang ngồi trong phòng, nhưng chỉ là vị trí thấp nhất.
Hiện tại, ban lãnh đạo nhà họ Hạ vừa kết thúc cuộc họp, chọn ra người sẽ đến tham dự Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương lần này, hiện tại mọi người đang nghỉ ngơi.
Hạ Minh Hạo có thể nói là đang được thời đắc ý, bởi vì cuộc họp vừa rồi đã chọn ông ta tham dự hội nghị Châu Á – Thái Bình Dương, đây cũng xem như là một loại coi trọng của gia tộc dành cho ông ta.
“Buzz… buzz…”
Dương Cảnh Đào hừ lạnh, lấy điện thoại ra chuyển tiền cho Dương Lệ đặt vé máy bay.
…
Bên kia, Lâm Hàn đã ăn sáng xong, đến thư phòng yên tĩnh liên lạc với đám thế lực của mình, bảo họ chuẩn bị đặt vé máy bay cho đúng ngày đi Cảng Đảo.
Không bao lâu, đã nhận được trả lời, hết thảy vé máy bay và khách sạn của đám Phùng Thạch, Lý Minh đều đã chuẩn bị xong.
Nhưng còn về Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương, bọn họ đều mông lung, không biết tới đó rồi làm gì tiếp.
Lâm Hàn trả lời tin nhắn, bảo bọn họ cứ đến Cảng Đảo rồi chờ thông báo mới, Phùng Thạch và Lý Minh đều đồng ý.
Sau đó, Lâm Hàn lướt đến số điện thoại di động của Hạ Minh Hạo, anh lại thấy khó hiểu, từ lúc anh nhắn tin thông báo với ông ta đến giờ vẫn bặt vô âm tín, không biết đang giở trò quỷ gì.
Hết cách, anh đành phải gọi thẳng vào số điện thoại của Hạ Minh Hạo.
…
Tại phòng khách chính của nhà họ Hạ ở thành phố Dư Hàng, tỉnh Chiết.
Dù là thế gia nhưng nhà họ Hạ phải vận dụng hết các mối quan hệ thì mới tranh được một vé để tham dự Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương, tuy rằng chỉ là ghế đại biểu vòng ngoài, nhưng nhà họ Hạ đã rất thỏa mãn rồi.
Trong phòng họp nhà họ Hạ đang có 20 mấy người mặc vest đi giày da, quần áo sang trọng đang ngồi.
Ông chủ nhà họ Hạ đang ngồi ở ghế chủ nhà, bên cạnh là Hạ Sương, cả Hạ Minh Hạo cũng đang ngồi trong phòng, nhưng chỉ là vị trí thấp nhất.
Hiện tại, ban lãnh đạo nhà họ Hạ vừa kết thúc cuộc họp, chọn ra người sẽ đến tham dự Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương lần này, hiện tại mọi người đang nghỉ ngơi.
Hạ Minh Hạo có thể nói là đang được thời đắc ý, bởi vì cuộc họp vừa rồi đã chọn ông ta tham dự hội nghị Châu Á – Thái Bình Dương, đây cũng xem như là một loại coi trọng của gia tộc dành cho ông ta.
“Buzz… buzz…”
Đang mải mê trò chuyện, bỗng nhiên điện thoại di động của Hạ Minh Hạo rung lên, ông ta cầm lên nhìn thì vẻ mặt rất bất ngờ:
“Điện thoại của Lâm Hàn…”
Trước đó, Hạ Minh Hạo đã đọc được tin nhắn của Lâm Hàn, anh bảo muốn dẫn công ty giải trí Tinh Quang đi tham dự hội nghị Châu Á – Thái Bình Dương.
Nhưng khi đó, ông ta chỉ xem đó là chuyện cười, vì Lâm Hàn vốn chẳng có gốc gác gì, không ngờ lúc này Lâm Hàn vẫn có mặt dày gọi thẳng đến.
“Ông chủ, ông biết ai đang gọi cho tôi không?”, Hạ Minh Hạo cười nói.
“Ai?”, Hạ Đạt liếc Hạ Minh Hạo.
“Là tên Lâm Hàn kia”, Hạ Minh Hạo nhếch mép nói.
Hạ Sương ngồi cạnh cũng nhắc: “Chính là cổ đông lớn thứ hai của công ty giải trí Tinh Quang nhà chúng ta”.
Hạ Đạt bỗng nhớ lại, cười nói:
“Không nhắc thì suýt nữa bố cũng quên chú hề nhảy nhót này rồi, cậu ta là người nói sẽ dẫn công ty giải trí Tinh Quang tham dự Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương, hơn nữa còn bảo là sẽ tranh được ghế đại biểu chính đó à! Lúc này gọi đến làm gì?”
Ánh mắt Hạ Đạt chợt lóe: “Đừng nói là Lâm Hàn này biết nhà chúng ta được tham dự hội nghị Châu Á – Thái Bình Dương, nên gọi điện tới xin đi theo đó chứ?”
Nghĩ vậy, Hạ Đạt bèn bắt máy.
“Hạ Minh Hạo à, bên ông sao thế? Trước đó tôi đã gửi tin nhắn cho ông, ông không nhận được sao? Mấy người có muốn đến Hội nghị Châu Á – Thái Bình Dương không?”, giọng nói Lâm Hàn vang lên.
“Hừ!”, Hạ Đạt hừ lạnh.
“Nhóc con, cậu nghĩ nhà họ Hạ chúng tôi kém hiểu biết thế à? Không biết được tầm quan trọng của Hội nghị thượng đỉnh kinh tế Châu Á – Thái Bình Dương kia sao? Đúng là không biết trời cao đất rộng mà, đến lúc này rồi mà còn diễn y như thật vậy”.