Chương 902
Dương Tiêu đang rầu thúi ruột thì bỗng điện thoại của ông ta reo lên, nhìn vào thì thấy Lâm Hàn đang gọi.
Sắc mặt Dương Tiêu có chút khó coi, nhưng vẫn không thể không bắt máy.
“Alo”, Dương Tiêu thất thần nói.
Đầu dây bên kia liền vang lên giọng nói hồ hởi của Lâm Hàn.
“Ông già chết tiệt, sao hả? Chắc ông cũng đã nhận được tin rồi chứ gì? Tôi đã hoàn toàn làm theo thỏa thuận và không vi phạm bất cứ quy tắc nào, không chỉ lấy lại được 100 tỷ của nhà họ Khương, mà còn có thêm một cái công ty với giá trị vốn hóa thị trường 100 tỷ, ông thua rồi thì sau này đừng có mà can thiệp vào hôn nhân của tôi và cả bất cứ những chuyện tôi làm đấy!”
Lúc này, Dương Tiêu há miệng nhưng không biết nói thêm gì, lặng im một hồi mới nói: “Cậu thắng rồi!”
Dứt lời, Dương Tiêu liền cúp luôn điện thoại, cả người trông vô cũng tuyệt vọng.
Mà Lâm Thiên Tiếu đang ngồi đối diện thì tâm trạng lại rất tốt, sau khi ông ấy điều tra được những chuyện Lâm Hàn đã làm trong khoảng thời gian này thì cảm thấy vô cùng tự hào.
Trước kia, Lâm Hàn làm gì có lẽ cũng ỷ vào gia thế khổng lồ của nhà họ Lâm, nhưng lần này, Lâm Hàn gần như chỉ dựa vào bản thân mình mà cũng có thể thành công mỹ mãn như vậy.
Nhà họ Khương kia dù sao cũng là một dòng dõi quý tộc, có thể ảnh hưởng đến tồn vong đất nước, dù bọn họ không là gì với nhà họ Lâm, nhưng đối với người bình thường mà nói đó là một con quái vật khổng lồ mà họ không thể nào dây vào nổi.
Khi không có sự trợ giúp của nhà họ Lâm, với Lâm Hàn cũng sẽ như thế.
Dù vậy, Lâm Hàn vẫn chỉ dựa vào năng lực của mình và một vài mối quan hệ cá nhân, mà đã có thể chiến thắng trận cá cược đòi về 100 tỷ, hơn nữa còn vượt mức, mang về một kết quả to lớn ngoài mong đợi.
Hai nhà quý tộc lớn và rất nhiều các thế gia cùng liên minh tấn công nhà họ Tiêu, có thể nói là tin chấn động thành phố Thiên Kinh.
Mà cuối cùng hết thảy bước ngoặt đều bởi vì một mình Lâm Hàn mà ra!
“Như thế mới là con trai của Lâm Thiên Tiếu tôi chứ, con nhà tông không giống lông cũng giống cánh! Con đường tương lai của thằng bé chắc chắn sẽ còn rộng mở hơn cả Lâm Thiên Tiếu tôi đây!”, Lâm Thiên Tiếu thầm nghĩ trong lòng.
Nghĩ tới đây, một người luôn gặp biến không sợ như Lâm Thiên Tiếu mà lúc này cũng có chút đứng ngồi không yên, muốn nhanh chóng kể chuyện vui này cho bà xã nhà mình nghe.
Lâm Thiên Tiếu đứng dậy định rời đi, trước khi đi còn liếc nhìn bộ dạng chán nản của Dương Tiêu.
Lâm Thiên Tiếu là người thế nào chứ? Ban đầu chỉ là một thằng ranh nghèo, đơn độc gây dựng nên tập đoàn nhà họ Lâm thịnh vượng ngày nay, làm sao mà không biết được những âm mưu cùng toan tính nhỏ nhặt của Dương Tiêu? Chỉ là ông ấy không muốn vạch trần mà thôi.
“Dương Tiêu, những chuyện ông làm tôi đều biết, nể tình ngày xưa ông đã giúp đỡ tôi, tôi mới không truy cứu đến cùng chuyện này. Từ nay về sau, ông không còn bất kỳ quyền hành gì ở nhà họ Lâm nữa, sau này ông chỉ nên yên phận ăn sung mặc sướng ở nhà họ Lâm mà thôi, chứ đừng hòng có tiếng nói nữa. Nếu để tôi biết được ông còn bày mưu tính kế gì với nhà họ Lâm, đừng trách tôi không nể ân tình ngày xưa mà thẳng tay làm thịt ông!”
Để lại những lời này xong, Lâm Thiên Tiếu đi một mạch ra khỏi cửa.
Dương Tiêu nghe vậy bỗng rùng mình, ngay sau đó chỉ cảm thấy vô cùng bất lực.
Mà những lời vừa rồi của Lâm Thiên Tiếu, nhất thời cũng đã làm Dương Tiêu tỉnh táo lại, mình là ai, còn Lâm Thiên Tiếu lại là nhân vật cỡ nào? Nghĩ đến nếu còn tiếp tục thế nữa, Lâm Thiên Tiếu sẽ xem ông ta là kẻ thù mà ra tay không thương tiếc, đáy lòng Dương Tiêu lập tức cảm thấy rét lạnh.
Lâm Thiên Tiếu đáng sợ cỡ nào, ông ta là người rõ hơn ai hết.
“Mà thôi, sau này không nên gây chuyện nữa, cứ an nhàn dưỡng lão ở nhà họ Lâm là tốt rồi”, Dương Tiêu thở dài nói, định sẽ không có ý nghĩ xấu xa gì nữa.
Nghĩ tới đây, Dương Tiêu liền gọi điện thoại cho Elizabeth Luna, rất nhanh bên kia đã bắt máy.
“Lâm Hàn đã thắng trận cá cược, tôi không còn có quyền lên tiếng trong nhà họ Lâm nữa rồi, không lâu nữa Lâm Hàn chắc chắn sẽ trở thành ông chủ của nhà họ Lâm, chuyện này xem như đã được định, không còn bất kỳ ai có thể ngăn cản được nữa, kế hoạch giữa chúng ta xem như hủy bỏ nhé”, Dương Tiêu nói thẳng.
Bên Elizabeth Luna cũng luôn theo dõi tin tức về Lâm Hàn, vừa rồi cũng vừa nhận được tin, mặc dù không tỉ mỉ như của Lâm Thiên Tiếu và Dương Tiêu, nhưng cũng biết được Lâm Hàn đã lấy được tiền từ nhà họ Khương và giành chiến thắng rồi.
“Tên khốn kiếp nhà ông, không phải ông nói Lâm Hàn nhất định sẽ thất bại sao? Tại sao ông không cử người giúp đỡ trước cho nhà họ Khương hả? Ông đúng là đồ ăn hại mà!”, Elizabeth Luna mắng.
Vẻ mặt Dương Tiêu lúc này cũng cứng ngắc, ban đầu đúng là ông ta đã sắp xếp một số người và vài mối quan hệ ngăn cản Lâm Hàn lấy lại được 100 tỷ từ nhà họ Khương, nhằm không để Lâm Hàn giành được chiến thắng trong trận cá cược này.
Nhưng sau đó, Lâm Hàn lại thỏa hiệp đi đến thành phố Thiên Kinh, rồi ông ta nhận được tin báo Lâm Hàn vốn chẳng có cách gì nên nghĩ rằng mọi chuyện đã êm xuôi. Lâm Hàn không thể nào thắng được trận cược này cả, nên không thèm cử người đi phá Lâm Hàn làm gì nữa và cũng để tránh cho Lâm Thiên Tiếu kia phát giác ra.