Chương 550
Sắc mặt Lâm Hàn không thay đổi, nhìn đám côn đồ xung quanh, sau đó lại nhìn về phía Hồng Phong, nhàn nhạt nói:
“Vợ tao đâu?”
Chu Nhã Thiến ngạc nhiên nhìn Lâm Hàn:
“Yên tâm đi, đây là thù riêng giữa anh và cậu Hồng, Tiểu Lệ là bạn thân nhất của tôi, tôi đã nói với cậu Hồng đừng động vào Tiểu Lệ rồi. Vì thế Tiểu Lệ vẫn ở trong biệt thự, chắc là đang nghỉ ngơi, cậu ấy vốn không biết gì cả”.
Hai mươi tên côn đồ cắc ké nghe thế liền tiến lên phía trước, vây kín Lâm Hàn lại, giơ gậy sắt lên chuẩn bị ra tay.
Khóe miệng Hồng Phong nhếch lên, vẽ ra một nụ cười tàn nhẫn, cứ như cảnh tượng Lâm Hàn bị đánh tơi tả đã diễn ra trước mắt.
“Anh Hàn, sao thế?”
Lúc này, mười mấy thành viên Tôn Hàn Các đã nghe được tiếng động nên đều bước qua, ánh mắt bọn họ lạnh tanh nhìn chằm chằm đám côn đồ cắc ké này.
Hồng Phong khẽ biến sắc, không ngờ Lâm Hàn còn dẫn theo người.
Anh ta nhìn lại, nhất thời mới yên tâm.
“Giải quyết hết đám này đi”.
Bỗng nhiên Lâm Hàn nhàn nhạt mở miệng.
Những thành viên Tôn Hàn Các vừa nhận được lệnh thì xông thẳng về phía đám côn đồ kia.
“Đánh cho tôi!”
Bốp!
Bốp!
…
Một giây sau, những tiếng gào hét thảm thiết không ngừng văng vẳng bên tai.
Vẻ mặt Hồng Phong từ tràn đầy tự tin, nhưng thoáng chốc cả người anh ta đã chết đứng.
Bản thân ra giá cao để gọi xã hội đen đến, nhưng đám này vốn chẳng phải đối thủ của mấy người Lâm Hàn, chỉ chớp mắt một cái đã có vài ba người té xuống đất, mất hết sức chiến đấu.
“Ôi trời ơi! Đau quá đi…”
“Bản lĩnh thật đáng sợ!”
Lâm Hàn vẫn chắp hai tay đứng đấy, vẻ mặt dửng dưng quan sát.
Hết thảy những điều này đều nằm trong dự tính của anh.
“Hồng Phong, bây giờ tao cho mày một cơ hội”.
Lâm Hàn bước đến trước mặt Hồng Phong: “Gọi tao mấy tiếng bố thì chuyện hôm nay tao sẽ bỏ qua cho mày, nếu không mày để lại hai tay hai chân cho tao!”
Lâm Hàn ánh mắt rét lạnh.
Hồng Phong bị dọa cả người run rẩy, bất chợt lại cười nhạt:
“Nếu không có bọn họ, hôm nay mày chắc chắn sẽ bị chôn tại đây rồi!”
Vừa nói, anh ta mò về túi quần sau, sau đó vươn ra.