Chương 554
Người phụ nữ nhướng mày: “Đối phương thuộc tầng lớp gia đình nào? Gia tài bạc tỷ sao? Hay trong nhà có người làm quan chức cấp cao trong bộ máy nhà nước? Hay là con cháu đời thứ hai, thứ ba của cán bộ Đảng?”
“Tất cả đều không phải, chỉ là một cô gái trong gia đình bình thường”, ông cụ nói.
Chân mày người phụ nữ giãn ra, không nghĩ thêm nữa.
“Đến lúc đó, cứ cho con bé đó 10 tỷ, bảo nó ly hôn với Tiểu Hàn là được. Chuyện cỏn con này không cần báo với tôi nữa”.
“Bà chủ Lâm nói chí phải!”, ông cụ cười nói:
“Trước mắt, chúng tôi đã liên lạc với người phụ trách sân bay Đông Hải, bên đó đã đồng ý để máy bay tư nhân của bà chủ Lâm bay thẳng vào lãnh thổ Hoa Hạ, đáp xuống tại sân bay Đông Hải”.
“Đông Hải thì thôi đi, bây giờ Tiểu Hàn đang ở Kim Lăng, đến khi đó bay thẳng tới sân bay Kim Lăng là được rồi”, người phụ nữ nói.
“Được, tôi đi làm ngay”.
…
Khi ánh mặt trời chiếu xuống, Lâm Hàn tỉnh dậy.
“Ông xã, ăn sáng đi!”, Dương Lệ mở cửa ra.
“Được”.
Anh rất tận hưởng thế giới hai người với cô.
Bữa sáng rất đơn giản, Dương Lệ rán bánh trứng và chuẩn bị thêm một ly sữa cho anh.
“Bà xã, em vừa đến Kim Lăng, hôm nay chúng ta cùng đi ngắm cảnh, vui chơi đi!”
“Vâng!”
“Được thôi!”
Lâm Hàn gật đầu.
Đột nhiên điện thoại Lâm Hàn đổ chuông.
“Anh nghe điện thoại đã nhé”.
“Cậu Lâm, tôi là Triệu Nhã đây”.
Giọng Triệu Nhã vang lên.
Lâm Hàn mỉm cười, tối qua Triệu Nhã uống say mèm, anh đoán cô ta sẽ ngủ tới trưa luôn chứ!
“Tôi tỉnh lâu rồi”.
Triệu Nhã vào thẳng vấn đề, rất trực tiếp:
“Tin này là do Chúc Đài – lão già tối qua nói cho tôi, tất cả các ông trùm bất động sản ở Kim Lăng đều từ chối cho phép siêu thị Hoa Nhuận của chúng ta mở chi nhánh ở địa bàn của họ. Lần trước tôi đã thương lượng với một số ông chủ bất động sản, nhưng sáng nay họ đều từ chối”.
Giọng Triệu Nhã có vẻ lo lắng.
Cô ta đã hoàn tất các thủ tục ở sở công thương, sở phòng cháy chữa cháy, chỉ còn lại bước cuối cùng là chọn vị trí.
Quan trọng hơn là, cô ta không làm được gì trong chuyện này, cũng không thể thay đổi được.
“Tôi biết rồi, tôi sẽ lo liệu”.
“Cậu Lâm, hay là chúng ta cầu xin Chúc Đài đi, các ông trùm bất động sản Kim Lăng từ chối chúng ta chắc chắn là do ông ta giở trò sau lưng”, Triệu Nhã lại bảo:
“Chỉ có cầu xin ông ta rút lại quyết định này thì chúng ta mới có thể mở chi nhánh”.
“Được!”
Triệu Nhã không nói thêm nữa, nếu Lâm Hàn nói sẽ giải quyết thì cô ta tin anh sẽ giải quyết được.
“Tôi vẫn luôn chú ý đến chuyện này, tối nay Trần Nam đến khu công nghiệp để xem việc lắp đặt và sử dụng các thiết bị bảo vệ môi trường, đồng thời ghi lại mẫu mã các thiết bị và thông tin người bán sau đó thông báo cho tôi”.
Triệu Nhã cho biết: “Sáng nay sau khi tỉnh lại, việc đầu tiên tôi làm là điều tra giá cả những thiết bị bảo vệ môi trường này. Tôi ước tính sơ bộ, giá của lô thiết bị này khoảng 10 tỷ tệ”.
Ánh mắt Lâm Hàn hơi lạnh.
“Tôi cũng chỉ tính sơ sơ thôi, nhưng chắc chắn không đến 20 tỷ tệ, giá chỉ dao động khoảng trên dưới 10 tỷ tệ thôi”, Triệu Nhã nói một cách chắc chắn.
Lâm Hàn gật đầu, xem ra suy đoán của anh là đúng, quả nhiên Hồng Chính đã tăng giá rồi từ đó thu hồi cổ phần trong tay những cổ đông nhỏ.
Nhưng điều anh không ngờ là Hồng Chính lại có dã tâm lớn đến vậy.
Đến cuối cùng nhà họ Hồng chỉ phải chi 1 tỷ tệ để mua thiết bị bảo vệ môi trường cả chục tỷ.