Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 803

Rất nhanh, Trương Thiên Sơn bảo người đưa đến vài tư liệu và vị trí hiện tại của Tiêu Nhã cho Lâm Hàn.

Lâm Hàn nhận lấy với vẻ mặt kỳ lạ rồi trở lại phòng.

“Anh Hàn, có cách gì chưa?”, Ngô Xuyên thấy Lâm Hàn liền vội hỏi.

Đám người Ngô Xuyên đều biết Lâm Hàn đi hỏi thăm Trương Thiên Sơn cách đối phó với nhà họ Khương, sau khi ăn tiệc xong, bọn họ vẫn luôn túc trực ở đây.

Sắc mặt Lâm Hàn có hơi kỳ lạ, anh nói: “Tạm thời có một cách cũng không tính là cách, cụ thể có được hay không thì còn phải thử đã”.

“Cách không tính là cách?”, Ngô Xuyên khó hiểu hỏi, nhưng sau vẫn nói: “Phải làm gì, anh Hàn cứ nói với tôi, chúng tôi nhất định sẽ đi làm cho anh!”

Lâm Hàn nhìn Ngô Xuyên một lượt từ đầu đến chân, cảm thấy dữ dằn quá, không hợp chút nào, anh lắc đầu nói: “Chuyện này chắc anh không được rồi, để tự tôi đi vậy”.

“Hở? Không được sao? Vậy anh Hàn anh có cần tôi giúp gì không?”, Ngô Xuyên lại hỏi.

“Không cần, bọn anh cứ ở đây nghỉ ngơi chờ tin tôi là được”.

Lâm Hàn hơi lúng túng lắc đầu, cầm sấp tư liệu kia rời đi, nếu để cho đám người Ngô Xuyên biết Lâm Hàn phải đặc biệt đi lấy lòng một cô gái, Lâm Hàn cảm giác mình không biết nên giấu bản mặt đi đâu nữa.

Sau khi một mình rời khỏi trang viên của Trương Thiên Sơn, Lâm Hàn mới mở túi đựng tư liệu ra.

Đầu tiên là một tấm ảnh của Tiêu Nhã, khuôn mặt rất đẹp, vóc người thì nhỏ nhắn xinh xắn, đúng kiểu một cô con gái cưng.

Ngay sau đó là một ít thông tin về Tiêu Nhã và địa điểm hiện tại cô ấy đang ở là câu lạc bộ Giang Nam.

Trương Thiên Sơn mỉm cười, nói: “Tiêu Nhã – cô chủ nhà họ Tiêu, cũng là đứa con gái cưng duy nhất của ông chủ Tiêu Phóng, vừa hay lúc này đang du lịch ở thành phố Phụng Thiên, chỗ tôi có vị trí cụ thể của cô ấy, nếu cậu muốn thì có thể đi tìm thử”.

Lâm Hàn bất lực bật cười, nói: “Không ngờ sau cùng lại phải đi lấy lòng một cô gái, đành chịu, đàn ông con trai nên biết tiến biết lùi, bây giờ tôi sẽ đi tìm cô ấy”.

Rất nhanh, Trương Thiên Sơn bảo người đưa đến vài tư liệu và vị trí hiện tại của Tiêu Nhã cho Lâm Hàn.

Lâm Hàn nhận lấy với vẻ mặt kỳ lạ rồi trở lại phòng.

“Anh Hàn, có cách gì chưa?”, Ngô Xuyên thấy Lâm Hàn liền vội hỏi.

Đám người Ngô Xuyên đều biết Lâm Hàn đi hỏi thăm Trương Thiên Sơn cách đối phó với nhà họ Khương, sau khi ăn tiệc xong, bọn họ vẫn luôn túc trực ở đây.

Sắc mặt Lâm Hàn có hơi kỳ lạ, anh nói: “Tạm thời có một cách cũng không tính là cách, cụ thể có được hay không thì còn phải thử đã”.

“Cách không tính là cách?”, Ngô Xuyên khó hiểu hỏi, nhưng sau vẫn nói: “Phải làm gì, anh Hàn cứ nói với tôi, chúng tôi nhất định sẽ đi làm cho anh!”

Lâm Hàn nhìn Ngô Xuyên một lượt từ đầu đến chân, cảm thấy dữ dằn quá, không hợp chút nào, anh lắc đầu nói: “Chuyện này chắc anh không được rồi, để tự tôi đi vậy”.

“Hở? Không được sao? Vậy anh Hàn anh có cần tôi giúp gì không?”, Ngô Xuyên lại hỏi.

“Không cần, bọn anh cứ ở đây nghỉ ngơi chờ tin tôi là được”.

Lâm Hàn hơi lúng túng lắc đầu, cầm sấp tư liệu kia rời đi, nếu để cho đám người Ngô Xuyên biết Lâm Hàn phải đặc biệt đi lấy lòng một cô gái, Lâm Hàn cảm giác mình không biết nên giấu bản mặt đi đâu nữa.

Sau khi một mình rời khỏi trang viên của Trương Thiên Sơn, Lâm Hàn mới mở túi đựng tư liệu ra.

Đầu tiên là một tấm ảnh của Tiêu Nhã, khuôn mặt rất đẹp, vóc người thì nhỏ nhắn xinh xắn, đúng kiểu một cô con gái cưng.

Ngay sau đó là một ít thông tin về Tiêu Nhã và địa điểm hiện tại cô ấy đang ở là câu lạc bộ Giang Nam.

Lâm Hàn bắt taxi đi đến câu lạc bộ Giang Nam, ngồi trên xe, anh tỉ mỉ đọc kỹ tư liệu của Tiêu Nhã, chủ yếu là tìm cách để tiếp cận cô ấy, được thì lấy lòng rồi làm quen.

Bản thân Tiêu Nhã là cô chủ của một trong bốn nhà quý tộc, nên tư liệu được bảo mật rất tốt.

Trên tay Lâm Hàn chỉ có số tư liệu rất ít ỏi, phần lớn cũng không có ích gì, điều duy nhất dùng được là Tiêu Nhã rất có hứng thú với ghi-ta.

“Ghi-ta?”

Ánh mắt Lâm Hàn chợt lóe, lúc còn ở nhà họ Lâm, Lâm Hàn đã được học chơi các loại nhạc cụ, mà ghi-ta còn là sở trường của anh.

Lúc này, Lâm Hàn mới yên lòng được chút, dù gì cũng nên tiếp cận được Tiêu Nhã đã, những thứ khác tính sau đi.

Rất nhanh, đã đến câu lạc bộ Giang Nam, Lâm Hàn bèn xuống xe đi vào trong.

Sau khi đi vào, Lâm Hàn giả vờ lượn lờ vài vòng rồi mới bắt đầu đi tìm bóng dáng Tiêu Nhã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK