Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 556

Ví dụ trong video còn có những kiểu như khi lên xuống thang máy, sờ tay người khác hoặc đang đi đường thì lén vỗ mông người ta, sau đó chỉ vào người khác.

Lâm Hàn nhìn thấy những video kiểu này là lướt qua luôn.

Vậy nên Lâm Hàn không thèm so đơ với những người này.

Nếu ba chàng trai này có hành động quá đáng, Lâm Hàn đã đánh họ tơi bời rồi.

Thấy Dương Lệ lại định đi, cậu ta lại bước lên một bước, chặn trước mặt cô, cười toe toét:

“Cho tôi xin wechat đi! Bạn tôi đều đang ở đây, cho tôi chút thể diện nhé! Em cho tôi wechat cũng không thiếu của em miếng thịt nào mà, đúng không?”

“Riêng tư?”

Cậu ta chế giễu: “Cô xinh đẹp như thế, kiểu phụ nữ như cô là đồ chơi của người có tiền, wechat sao có thể là riêng tư được chứ? Đoán chừng gặp người có tiền thì không cần người ta xin, cô cũng tự ngoan ngoãn chủ động cho wechat nhỉ?”

Dương Lệ run lên vì tức giận.

“Ý gì? Ý trong lời nói, không nghe ra à?”

“Không cho thì không cho, còn nói riêng tư cái gì, haha, giả vờ cái gì chứ!”

“Chắc trong wechat toàn là các đại gia đúng không? Người trẻ tuổi bình thường như chúng tôi thì cô coi thường nên mới không chịu cho wechat!”

“Nói nhảm cái gì đấy?”

“Người phụ nữ này cũng thật là, xin wechat thì không cho, không cho thì không cho, còn nói là riêng tư, coi mình là người nổi tiếng đấy à?”

Chát!

Chát!

Họ vừa dứt lời, tiếng tát giòn tay đã vang lên.

“Thằng kia, mày làm gì đấy?”

“Mày dám đánh người?”

Ba thanh niên phẫn nộ trừng mắt nhìn Lâm Hàn.

Ba cái tát vừa rồi chính là Lâm Hàn đánh.

Bị ánh mắt này nhìn chằm chằm, cả ba người đều run lên.

“Fuck, xin wechat thì có làm sao”, một người trong số đó chửi lớn:

“Đúng thế, mày chỉ là thằng đổ vỏ thôi!”

Nghe thấy câu này, Dương Lệ tức đến mức đầu xí khói.

Chát!

Chát!

Trên khuôn mặt ba chàng trai trẻ xuất hiện thêm ba dấu tay màu đỏ nữa.

Lần này Lâm Hàn đánh mạnh hơn vừa nãy một chút, một tên trong số đó đã bị đánh rách khoé miệng chảy máu, nửa bên mặt sưng lên.

“Còn đánh nữa? Con mẹ mày!”

“Mày có quyền xin, vợ tao cũng có quyền từ chối, chúng mày ăn cứt rồi cắn người lung tung, trong miệng toàn cứt à?”

“Không cho là mắng chửi người khác, chúng mày cũng độc miệng lắm!”

“Liên quan gì đến mày, fuck!”

“Đánh nó!”

Ba chàng trai trẻ đều thẹn quá hoá giận, bổ nhào về phía Lâm Hàn.

Vẻ mặt Lâm Hàn không đổi, anh nhấc chân phải lên đá về phía trước.

Rầm!

Rầm!

Ba người nọ hoàn toàn không phải đối thủ của Lâm Hàn, trong nháy mắt họ đã bị anh đá văng ra xa ba mét, nặng nề ngã xuống đường đá.

“Đau quá!”

Ba người trẻ tuổi đều kêu gào thảm thiết, ánh mắt nhìn Lâm Hàn đã có sự sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK