Chương 874
Đoàn xe hào hùng lái ra khỏi trang viên, phân chia đến các hầm mỏ của nhà họ Tiêu.
Nhiệm vụ của tất cả mọi người đã được phân công đều.
Tiêu Nhã và Lâm Hàn đi cùng nhau, nguyên do không để Tiêu Nhã ở lại trụ sở chính của nhà họ Tiêu là bởi vì đề phòng liên minh hai nhà quý tộc Chu – Khương sẽ ra tay với cô ấy.
Dẫu sao, bây giờ tất cả người của nhà họ Tiêu đều đang tất bật lo chuyện, Lâm Hàn cũng không thể để quá nhiều cao thủ ở lại trụ sở chính của nhà họ Tiêu để bảo vệ Tiêu Nhã được.
Mà Tiêu Hoa Bân thì đã phụ trách dẫn đội đến hầm mỏ chính, dựa vào tin tức thu thập được, có lẽ ở đó là cao thủ của nhà họ Chu, hơn nữa vì là mỏ chính nên bên trong ắt hẳn có rất nhiều cao thủ nhà họ Chu ẩn núp trong đó, cũng có thể nói nơi đây chính là hầm mỏ nguy hiểm nhất trong các hầm mỏ.
Lúc ấy, Lâm Hàn còn đang lưỡng lự phân cho ai đi, dù sao đến hầm mỏ này quá nguy hiểm, không thể không phân người đến được, mà còn phải là người mạnh nhất nữa là đằng khác, nhưng dẫu cao thủ có bản lĩnh đến đâu thì cũng có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.
Lâm Hàn cũng có ý đồ riêng, dĩ nhiên không thể cử đám Tiểu Đông qua đó được, anh không muốn vì chuyện này mà để đám Tiểu Đông gặp nguy hiểm thậm chí có thể phải hy sinh.
Ngay lúc đó, Tiêu Hoa Bân nghe vậy liền tự tiến cử bản thân, ông ta muốn đến nơi hầm mỏ nguy hiểm nhất, sau khi thông qua ý kiến của Tiêu Nhã, Lâm Hàn cũng đã để Tiêu Hoa Bân đi vào cái hầm mỏ nguy hiểm nhất để đối phó liên minh hai nhà quý tộc Chu – Khương kia.
Suy cho cùng, bản thân Tiêu Hoa Bân cũng là cao thủ bậc nhất của nhà họ Tiêu, ắt hẳn không cần phải nghi ngờ vào thực lực của ông ta, ngoài trừ ông ta ra, khó có ai có thể nắm chắc tỷ lệ chiến thắng liên minh hai nhà quý tộc Chu – Khương mà còn có thể sống sót quay về.
Còn bên Lâm Hàn, anh chỉ dẫn theo một nửa người Tôn Hàn Các, số còn lại cũng hỗ trợ dọn dẹp những hâm mỏ khác, khả năng cao sẽ là cao thủ của nhà họ Chu và các thế gia lệ thuộc. Mặc dù cũng khá nguy hiểm, nhưng đám Tiểu Đông cũng có đủ lực ứng phó.
Thực lực cao thủ nhà họ Vương có hơi yếu hơn, Lâm Hàn quyết đoán để bọn họ đi đối phó với những cao thủ thế gia đã biết rõ vị trí ẩn núp.
Còn về Uông Nghĩa cầm đầu đám cao thủ mà Trương Thiên Sơn cử tới, Lâm Hàn chủ yếu để họ đối phó với người của nhà họ Khương nấp trong mỏ.
Cao thủ nhà họ Khương dù cũng khá mạnh, nhưng vị trí thì đã nắm được, tin chắc đám người Uông Nghĩa sẽ giảm được thương vong ở mức tối đa mà giải quyết gọn đám cao thủ của nhà họ Khương.
Bằng cách này, Lâm Hàn cũng dễ ăn nói với Trương Thiên Sơn hơn, không thể để Trương Thiên Sơn có lòng tốt cử người đến mà khi về lại chết hơn phân nửa.
Còn Lâm Hàn thì dẫn theo một nửa người của Tôn Hàn Các nhưng lại không vào hầm mỏ, bọn họ chỉ ở trên mặt đất đợi, xem như để phòng hờ chuyện khẩn cấp. Nếu bên nào gặp nguy cấp cần chi viện, phía Lâm Hàn sẽ sắp xếp người đến ứng cứu.
Theo cách này, toàn bộ kế hoạch cũng có phòng bị và linh hoạt, có thể đảm bảo kế hoạch được tiến hành không sơ hở gì mà giải quết sạch sẽ hết đám người của liên minh hai nhà quý tộc Chu – Khương.
Khi bên Lâm Hàn và người của nhà họ Tiêu bắt đầu hành động, liên minh hai nhà quý tộc kia sẽ không nhận được bất kỳ tin tức gì.
Sau khi Khương Thư Nhai nghe thuộc hạ báo cáo tin tức bên kia, biết được kế hoạch của liên minh hai nhà quý tộc Chu – Khương vẫn diễn ra suôn sẻ thì thấy không việc gì phải vội nữa mà đã buông lỏng cảnh giác.
“Thời gian bây giờ chỉ còn có một đêm, người của nhà họ Tiêu có cố làm gì đi nữa thì cũng đã muộn, dù quý tộc họ Khổng có ra mặt cũng sẽ không giúp được gì, huống chi nhà họ Khổng vẫn luôn giữa thái độ trung lập, sẽ không giúp đỡ bọn họ đâu. Chỉ còn chờ đến sáng mai, người của đoàn thanh tra thành phố Thiên Kinh đến, thì thế cuộc sẽ được định. Nhà họ Tiêu không còn cơ hội trở mình nữa, mà kế hoạch của liên minh hai nhà quý tộc Chu – Khương của chúng ta sẽ thành công mỹ mãn, nhà họ Khương mình sẽ được lợi rất lớn, thế lực chắc chắn sẽ được khuếch trương khổng lồ hơn!”, trong lòng Khương Thư Nhai thầm nghĩ, cảm giác cực kỳ thích ý.
Rảnh rỗi không có gì làm, dù sao tình thế cũng đã định, Khương Thư Nhai tính đi ra ngoài thả lỏng chúc mừng, nên đã rời khỏi nhà đến thẳng hộp đêm.
Kế hoạch liên minh hai nhà quý tộc Chu – Khương vô cùng kín kẽ, từ đầu đến cuối đều có người đến giám sát động tĩnh bên nhà họ Tiêu, để còn kịp thời thay đổi.
Sau khi Lâm Hàn và đám cao thủ rời khỏi trang viên nhà họ Tiêu, đã bị tai mắt của liên minh hai nhà quý tộc cử đến giám sát phát hiện, vội vã báo cho nhà họ Chu và nhà họ Khương.
“Cậu chủ ơi, không ổn rồi, đột nhiên có số lượng lớn đoàn xe lái từ trong nhà họ Tiêu ra, dường như bọn họ có hành động gì đó!”, một người làm xông vào phòng làm việc của Khương Thư Nhai.
Vừa tiến vào phòng làm việc của Khương Thư Nhai, người làm này chợt sửng sốt, lúc này Khương Thư Nhai đã không còn ở trong phòng.
“Lạ thật, cậu chủ đâu rồi? Không phải ông chủ đã phân phó cậu ấy không được rời khỏi phòng làm việc này mà chờ đợi tin tức sao? Lúc này mà còn đi ra ngoài ăn chơi, ông chủ phát hiện thì khó tránh khỏi bị rầy la cho coi”, người làm bất lực, đành bấm gọi vào số điện thoại của Khương Thư Nhai, nhưng gọi mãi vẫn không có người bắt máy.
“Hỏng bét, cậu chủ à, sao lúc này cậu lại đi ra ngoài chơi chứ? Lần này tiêu rồi!”, người làm hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc, vội gửi tin nhắn nói rõ tình hình cho Khương Thư Nhai, sau đó thì chạy đi tìm những ban lãnh đạo khác của nhà họ Khương.