Chương 887
Nhưng thời gian quá gấp, bản thân đội ngũ này còn là liên minh gồm nhiều cao thủ của các gia tộc, nên hoàn toàn không biết tình hình nhà khác như thế nào, cũng chẳng thể xác định ai là người mạnh nhất.
“Toàn bộ cao thủ chia thành một đội năm người, phân thành từng nhóm xông lên tấn công. Nhớ kỹ, năm người các người phải hạ gục tên Tiêu Hoa Bân kia cho tôi, còn 4 người khác thì mặc kệ, hiểu chưa?”, một tên cầm đầu quân liên minh nói.
Khiến một đội năm người thay phiên nhau tấn công, dù không phải là đối thủ của Tiêu Hoa Bân và 4 cao thủ kia, cũng có thể dần dần mài mòn thể lực và làm họ bị thương. Đội tiếp theo đương nhiên sẽ hạ gục được Tiêu Hoa Bân và những cao thủ kia.
Mà thực lực của Tiêu Hoa Bân thì ai cũng biết, cực kỳ mạnh, nếu cứ đánh đấm bình thường thì e rằng rất khó hạ gục ông ta.
Vì thế mấy tên cầm đầu mới dứt khoát mặc kệ người bên mình sẽ có thương vong, năm người chỉ tấn công một mình Tiêu Hoa Bân, mặc dù làm thế sẽ bị 4 cao thủ còn lại của nhà họ Tiêu vây đánh, nhưng lại có thể nhanh chóng hạ gục Tiêu Hoa Bân.
Hạ gục ông ta rồi, bọn họ mới có cơ hội xông vào giết hết những cao thủ còn lại của nhà họ Tiêu!
Phút chốc, tốp đầu tiên đã bắt đầu tấn công, năm cao thủ quân liên minh không để ý đến 4 cao thủ kia của nhà họ Tiêu mà cùng xông về phía Tiêu Hoa Bân.
Tiêu Hoa Bân thấy vậy cũng giật mình hoảng sợ, không ngờ đối phương sẽ làm thế.
Mặc dù ông ta rất mạnh, nhưng khi đối mặt với năm cao thủ của quân liên minh lại có vẻ hơi quá sức, nên chỉ vội vàng phòng thủ.
Bốn cao thủ của nhà họ Tiêu thấy vậy thì hoảng sợ, vội xông tới giúp. Bởi vì năm người bên liên minh chỉ nhằm vào một mình Tiêu Hoa Bân, nên chẳng hề đề phòng những cao thủ còn lại. Vì vậy, bọn họ đối phó với năm người kia cũng cực kỳ dễ dàng.
Rất nhanh, năm cao thủ quân liên minh người trước người sau mất sức chiến đấu ngã xuống, bị người của họ kéo đi.
Nhưng chỉ trong thời gian ngắn ngủn ấy, giờ đây, cả người Tiêu Hoa Bân đã tràn đầy vết thương, trông cực kỳ nghiêm trọng.
“Ông hai, ông không sao chứ?”, có một cao thủ nhà họ Tiêu lo lắng hỏi.
“Ông hai, hay là ông đi xuống đi, để một người phía sau lên thay là được”, một người khác cũng nói.
Đám cao thủ nhà họ Tiêu đằng sau cũng lo lắng khuyên Tiêu Hoa Bân đi xuống, đổi người khác lên.
Tiêu Hoa Bân lại lắc đầu nói: “Tôi có đi xuống thì họ vẫn sẽ dùng cách này. Tôi còn có thể ngăn thêm hai ba đợt tấn công nữa, chỉ bị thương chút thôi, không chết được. Đổi người khác lên, rất có khả năng sẽ chết ngay tại chỗ, mà năm người bên đối phương mới không đánh nổi nữa đã bị người phía sau kéo xuống, chúng ta hoàn toàn không kịp giết chết họ, vậy thì quá thiệt thòi!”
Nhưng mà ngay lúc này, năm cao thủ tốp thứ hai của bên liên minh đã xông tới.
Đối mặt tốp thứ hai của liên minh hai quý tộc lớn Khương – Chu, Tiêu Hoa Bân và những cao thủ nhà họ Tiêu cũng không có thời gian thay đổi người nữa, vội vàng xông lên chống trả.
Cũng là năm người cùng nhằm về phía Tiêu Hoa Bân, khiến ông ta mệt mỏi chống cự.
Bốn cao thủ còn lại của nhà họ Tiêu tranh thủ thời gian nhanh chóng ra tay hạ gục năm người bên quân liên minh, để giảm bớt áp lực mà Tiêu Hoa Bân phải gánh vác.
Nhưng năm người bên quân liên minh lại hoàn toàn làm lơ đòn tấn công của bốn cao thủ kia, tất cả đều liều mạng tấn công Tiêu Hoa Bân, không tiếc hy sinh bản thân cũng muốn làm ông ta bị thương nặng.
Dưới đòn tấn công chớp nhoáng và tàn nhẫn của bốn cao thủ nhà họ Tiêu, năm người bên liên minh của hai quý tộc lớn Khương – Chu đều mất sức chiến đấu ngã xuống.
Đằng sau lập tức có người của hai quý tộc lớn bước lên kéo bọn họ đi, cùng lúc đó, tốp thứ ba đã sẵn sàng từ trước liền xông lên.
Bên nhà họ Tiêu muốn thay người cũng không còn kịp, Tiêu Hoa Bân lập tức lọt vào hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng.