Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 264

Brum brum…

Brum brum…

Hai tiếng brum brum lại vang lên, hai chiếc xe thể thao xuất hiện trên màn hình.

“Cảm ơn hai chiếc xe thể thao của Chú Xấu Xa! Chú Xấu Xa hào phóng quá!”

Anh Cool Ngầu cảm ơn, vui như hoa nở.

Không ngờ mới một lúc mà đã có người tặng ba chiếc xe thể thao.

Ba chiếc này phải là mười lăm ngàn đấy, hợp đồng mà anh ta ký với nền tảng Cá Mập được chia ba, bảy. Hay nói cách khác, chỉ mấy giây thôi, anh ta đã kiếm được mười ngàn rồi.

Không chỉ như vậy, những người xem khác còn lần lượt tặng quà cho anh ta.

“Cảm ơn du thuyền của Gió Mùa Thu Quét Lá Rơi!”

“Cảm ơn một ngàn viên Cá Mập của Đại Bi Đại Hỉ!”

“Cảm ơn cảm ơn!”

Anh Cool Ngầu nói liên tục không ngừng, cười híp cả mắt.

“Đến gần hơn một chút!”

“Tôi muốn nhìn kỹ cô bé này!”

“Gần hơn chút nữa!”

Mấy tên nhà giàu tặng quà lần lượt bình luận vào.

“Được!”

Tất nhiên Anh Cool Ngầu sẽ thỏa mãn người xem, làm hài lòng mấy người này anh mới có thể kiếm được nhiều tiền.

Nói rồi camera lại quay đến gần Tiểu Hàm, nhưng ngay sau đó ống kính bỗng tối lại, một bàn tay trắng ngần chặn trước camera.

“Không thấy gì nữa rồi à?”

“Cái quái gì vậy? Cô bé đó đâu?”

“Cậu trả lại bé gái cho tôi!”

“Hay là trả quà lại đây!”

Người xem trong kênh livestream tức giận rồi.

Anh Cool Ngầu nhíu mày nhìn Lâm Hàn.

“Này nhóc, cậu làm gì vậy?”

Chính thiếu niên trước mắt là người giơ tay lên chặn ống kính điện thoại lại.

Tiểu Hàm cũng bị chuyện đột ngột này dọa sợ trốn sau lưng Lâm Hàn, bấu chặt lấy áo anh, khuôn mắt nhỏ nhắn hiện lên vẻ sợ hãi.

“Hỏi tôi làm gì, anh đang làm gì đấy?”, Lâm Hàn lạnh lùng nhìn Anh Cool Ngầu..

“Anh có thể livestream nhưng tại sao lại tùy tiện quay người khác vậy? Có biết lịch sự không?”

Sắc mặt Anh Cool Ngầu trở nên lạnh lùng. Anh ta đứng dậy lấy ví tiền mở ra, bên trong là một xấp một trăm đồng tiền mặt.

Anh ta rút ra hai tờ ném vào mặt Lâm Hàn.

“Lịch sự? Hơ hơ, cậu nói lịch sự với tôi, cậu thấy tôi đi Ferrari nên muốn tiền của tôi chứ gì! Cậu cầm lấy hai tờ một trăm này rồi cút sang ngồi bên kia đi, để tôi quay mười phút là được!”

“Ha ha, Anh Cool Ngầu hào phóng quá!”

“Mười phút hai trăm, đắt thế!”

“Một tiếng là hơn một ngàn đấy”.

“Có phải Anh Cool Ngầu cho hơi nhiều rồi không?”

Nghe giọng Anh Cool Ngầu nói, bình luận mới liên tục xuất hiện.

Lâm Hàn không thèm liếc nhìn hai trăm đó mà chỉ lạnh lùng nói: “Tránh ra, đừng cản đường tôi!”

“Sao vậy, chê hai trăm còn ít à?”

Anh Cool Ngầu nhếch môi, lại rút ra tám tờ nữa, ném lên người Lâm Hàn.

Vù vù vù!

Tám tờ tiền đập vào ngực Lâm Hàn, sau đó rơi xuống đất.

“Tổng cộng là một ngàn, cầm lấy tiền rồi lăn sang một bên! Một ngàn này đáng giá nửa tháng tiền lương của cậu rồi”, Anh Cool Ngầu lạnh lùng nhìn Lâm Hàn, không hề che giấu vẻ khinh thường trong mắt.

Thiếu niên này ăn mặc trông rất bình thường, vừa nhìn đã biết là một người chẳng có gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK