Chương 54: Lại hot rồi
“Cái loại vô tích sự, chỉ biết ăn rồi ngồi chờ chết như Lâm Hàn làm gì xứng ở biệt thự”, Dương Duyệt cười nhạo nói.
“Haizz, từ nhỏ Tiểu Tuyết đã thông minh lanh lợi, đồng thời cũng rất xinh đẹp, nhưng lại gả cho cái thằng ăn hại Lâm Hàn”, Dương Cảnh Đào thở dài:
“Mấy ngày vừa qua bố đi dạo ở công viên, phát hiện có rất nhiều người tổ chức xem mắt để tìm kiếm nửa kia cho con cái mình”.
“Bố, chẳng lẽ bố định?”, đôi mắt của Dương Duyệt lóe lên.
“Đúng thế!”
Dương Cảnh Đào gật đầu: “Tiểu Lệ gả cho Lâm Hàn chẳng khác nào hoa nhài cắm bãi phân trâu. Với nhan sắc và công việc của Tiểu Lệ, bố nghĩ dù có ly hôn thì cũng không lo là không gả đi được”.
“Bố tới xem thử buổi xem mắt ấy rồi, có không ít đàn ông đã ly hôn muốn tìm vợ, điều kiện của bọn họ khá tốt, có nhà có xe ở thành phố Đông Hải, học vấn ít nhất cũng là nghiên cứu sinh, còn có mấy tiến sĩ nữa, bố cảm thấy rất hợp với Tiểu Lệ”.
“Bố thấy nếu có thể thì phải bắt Tiểu Lệ ly hôn với Lâm Hàn, tìm một người có điều kiện tốt hơn!”
Dương Cảnh Đào nói với vẻ mặt nghiêm túc.
“Liệu Tiểu Lệ có đồng ý với chuyện này không?”, Triệu Tứ Hải hỏi.
“Nó không đồng ý là bởi vì nó còn trẻ, chưa được nếm trải những đắng cay trong cuộc đời”, Dương Cảnh Đào hừ lạnh một tiếng:
“Mấy ngày tới bố sẽ tới buổi xem mắt tiếp, đợi đến khi tìm được ứng cử viên làm bố hài lòng thì sẽ gọi anh ta tới nhà ta ăn cơm, gọi cả thằng vô dụng Lâm Hàn tới nữa. So sánh hai người với nhau là Tiểu Lệ sẽ biết phải lựa chọn thế nào thôi!”
“Cách hay đấy ạ!”
Dương Duyệt gật đầu: “Tên phế vật Lâm Hàn ở nhà họ Dương chúng ta lâu như thế mà chẳng làm được trò trống gì ra hồn, đến lúc cho nó cút khỏi nhà họ Dương rồi! Tiểu Lệ cưới lần hai cũng đâu có sao”.
“Ừm, để bố lo chuyện này cho”, Dương Cảnh Đào nói: “Tứ Hải, tối nay về con nhớ chuẩn bị kỹ càng nghe chưa? Ngày mai tới công ty của Tiểu Lệ thì phải biểu hiện thật tốt vào, cố mà giành lấy cái chức tổng phụ trách!”
“Vâng, thưa bố!”
Triệu Tứ Hải gật đầu, anh ta tự tin là mình có thể ngồi lên cái vị trí ấy.
…
Trên đường về nhà, Lâm Hàn lái xe.
“Chồng à, liệu anh có trách em chuyện em nhường chức tổng phụ trách cho anh rể không?”, Dương Lệ do dự giây lát rồi mở miệng hỏi.
“Vì sao anh phải trách em?”, Lâm Hàn nở nụ cười: “Vả lại, đâu phải em muốn là nhường được đâu”.
“Ngày mai anh rể tới công ty, chỉ cần em đề nghị chuyện này với lãnh đạo, chắc chắn lãnh đạo sẽ đồng ý. Anh rể có kinh nghiệm hơn em, phất lên nhờ vào các dự án công trình, nhất định sẽ làm tốt dự án này, tóm lại là thích hợp hơn em”, Dương Lệ nói:
“Hơn nữa em rất sợ những sự cố mà bố nói tới, nhất là mấy vụ đền bù rồi cưỡng chế phá dỡ gì đó, nếu xảy ra chuyện thì sẽ liên lụy đến anh mất”.
“Yên tâm đi, không có chuyện cưỡng chế phá dỡ đâu”, Lâm Hàn nở nụ cười tự tin, trong lòng thầm nghĩ, dù sao anh cũng lo liệu ổn thỏa cho em hết rồi!
“Anh nói không có là không có chắc”.
Dương Lệ lắc đầu, điều chỉnh tư thế thoải mái để nghịch điện thoại.
“Anh trai chạy Rolls-Royce lại hot rồi”.
Dương Lệ lướt thấy một video ngắn.
“Sao lại hot nữa rồi?”, Lâm Hàn hơi ngạc nhiên.
“Có người quay được cảnh anh ta gửi tiết kiệm mấy chục triệu trong ngân hàng”.
Dương Lệ đưa di động tới trước mặt Lâm Hàn, trong đó đang quay đến cảnh một thiếu niên đứng đó, trong hai chiếc va ly bên cạnh đựng toàn tiền là tiền.
“Trong ngân hàng không cho chụp ảnh, video này được quay từ bên ngoài, không quay được khuôn mặt của anh trai chạy Rolls-Royce ấy, nhưng cũng không ảnh hưởng tới chuyện anh ta hot xình xịch trên mạng”.
Dương Lệ kích vào phần bình luận, nói:
“Bình luận thú vị lắm nhé, chồng à, để em đọc cho anh nghe”.
“Woa, đây là video thứ ba của anh trai chạy Rolls-Royce rồi!”
“Giàu vãi, tôi cảm thấy va ly sắp nổ tung luôn rồi!”
“Tránh hết ra nào, đây là chồng tôi!”
“Nếu được gả cho kiểu đàn ông thế này thì tốt biết bao!”
“Vừa giàu, vừa có tài nghệ, lại còn không khoe khoang, nam thần của tôi ơi!”
“Thích anh trai này quá đi mất!”
“Liếm màn hình!”
“Ha ha, nghe những bình luận này thì chắc là con gái hết hả?”, Lâm Hàn cười mà chẳng mấy để ý.
“Chắc thế, đoán chừng sau một đêm là anh trai chạy Rolls-Royce lại trở thành tình nhân trong mộng của tất cả con gái Đông Hải rồi”, Dương Lệ nói.
“Vậy anh ta có phải tình nhân trong mộng của em không?”, Lâm Hàn nhìn về phía Dương Lệ.
“Dẹp đi, em không có hứng thú với mấy người hot trên mạng như thế này”.
Dương Lệ thoát video rồi tắt màn hình đi: “Ai biết chiếc xe ấy có phải hàng thuê không, tiền chắc gì đã là của anh ta. Trong số những người hot trên mạng, mười người thì đến chín người là diễn để thu hút fan thả tim và theo dõi. Thay vì rảnh rỗi chú ý tới họ thì chẳng thà dành thời gian cho người nhà còn hơn”.
Sau đó cô lại cười khúc khích:
“Vả lại em chỉ có hứng thú với chồng thôi! Anh chính là tình nhân trong mộng của em!”
Lâm Hàn cũng mỉm cười.
…
Sáng hôm sau, một chiếc BMW 520 chậm rãi lái vào khu chung cư Hạnh Phúc.
“Chồng này, cần gì phải tới đón Tiểu Lệ, để nó đi xe công ty, chúng ta đợi nó ở công ty là được rồi mà?”
Dương Duyệt ngồi trên ghế phụ, vừa nghịch điện thoại vừa nói với vẻ phụng phịu.
“Dù thế nào thì lần này cũng ta cũng đang nhờ vả nó mà, phải làm bộ tí chứ”, Triệu Tứ Hải nói:
“Tuy rằng chúng ta không có thiện cảm gì với Tiểu Lệ, nhưng dù sao người ta cũng nhường chức vụ tổng phụ trách cho chúng ta, cho nó quá giang một đoạn cũng đâu có gì”.
“Nhưng xe chúng ta mới rửa, nếu Tiểu Lệ làm bẩn thì sao!”, Dương Duyệt bĩu môi:
“Hơn nữa nó có Mercedes mà? Chiếc E350L ấy cao cấp hơn 520 của chúng ta nhiều, bảo nó tự lái đi không được sao?”
“Em quên rồi sao? Tiểu Lệ đưa xe cho bố rồi”.
“Vậy bảo nó tới chỗ bố lái xe đi, tóm lại em không muốn nó ngồi xe của chúng ta, nhỡ làm bẩn thì sao!”, Dương Duyệt gắt gỏng.
“Được rồi mà, em đừng giận”, Triệu Tứ Hải khuyên nhủ:
“Em xem thế này được không? Chúng ta tới đó chở nó đến công ty đàm phán, đợi anh giành được chức vụ tổng phụ trách rồi thì chúng ta sẽ đi, để nó tự bắt xe về”.
“Ừm, như thế còn tạm được”, Dương Duyệt miễn cưỡng đồng ý: “Mong là nó đừng làm bẩn xe chúng ta ngay khi vừa ngồi vào”.
Dứt lời, Dương Duyệt ngả người ra ghế nghịch điện thoại.
“Oa, anh trai chạy Rolls-Royce!”
Cô ta lướt đến video của anh trai chạy Rolls-Royce, tiêu đề là:
“Anh trai chạy Rolls-Royce tới ngân hàng gửi tiền tiết kiệm, tiền nhét đầy va ly!”
Dương Duyệt vội vàng kích vào, đôi mắt cô ta mở thật to:
“Á đù, nhiều tiền thế này thì phải đến chục triệu mất!”
Cô ta nhìn những xấp tiền đỏ tươi trong va ly, suýt thì rớt cả cằm xuống, vừa hâm mộ lại vừa đố kỵ.
“Thần tượng của anh lại có video rồi à?!”
Triệu Tứ Hải cũng nhích lại gần xem video, đồng thời trầm trồ nói:
“Không hổ là thần tượng của anh, lần nào có video là cũng nổi như cồn trên mạng!”
“Lần đầu tiên là chạy chiếc Rolls-Royce với người đẹp bí ẩn, thể hiện ra độ giàu nứt đố đổ vách!”
“Lần thứ hai là đàn bài ‘Hôn lễ trong mơ’ trong lớp ghi ta, thể hiện ra tài nghệ của anh ấy!”
“Lần này lại tới ngân hàng gửi tiết kiệm! Đỉnh vãi nồi!”
Triệu Tứ Hải bày ra vẻ mặt ước ao:
“Bao giờ anh mới trở thành người như anh trai chạy Rolls-Royce ấy đây?!”