Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 866

Tình hình trước mắt, khi mà chủ gia tộc nhà họ Tiêu cũng chính là bố của Tiêu Nhã không có ở đây, thường ngày đều do Tiêu Hoa Bân làm chủ mọi việc, nhưng khi có việc cần phải họp bàn, ông ta cũng không ngồi lên vị trí chủ toạ mà chỉ ngồi ở ghế rìa, cả Tiêu Nhã cũng thế.

Tiêu Nhã trông thấy Lâm Hàn ngồi ở vị trí chủ toạ, sắc mặt của cô ấy cũng trở nên khó coi, trong lòng càng lo lắng hơn, cô ấy đang do dự, không biết nếu như Lâm Hàn muốn đối phó với nhà họ Tiêu thật thì mình nên lựa chọn như nào cho đúng.

Để cô ấy đối đầu với Lâm Hàn sao? Cô ấy không muốn. Bảo Tiêu Nhã hai tay dâng nhà họ Tiêu cho anh, cô ấy cũng không chịu. Tiến thoái lưỡng nan.

Lâm Hàn thấy sắc mặt kỳ lạ của Tiêu Nhã thì lập tức hiểu ra nỗi lo lắng của cô ấy, nói thẳng: “Tôi đến nhà họ Tiêu lần này chỉ là muốn hợp tác bàn bạc kế sách để đối phó với liên minh hai gia tộc quyền quý Khương, Chu mà thôi, không phải tới để đối phó với nhà họ Tiêu”.

Nghe vậy, Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân đứng hình. Trước đây, bọn họ không hề để tâm đến lời nói này của Lâm Hàn, vậy nên cũng chẳng nghĩ theo chiều hướng ấy.

Vậy nhưng ngay từ đầu vì bọn họ nghĩ rằng Lâm Hàn không hiểu được sự nguy khốn của nhà họ Tiêu lúc này, cũng không thể có thực lực để làm chuyện ấy.

Có điều, giờ nghĩ lại, Lâm Hàn có nhiều cao thủ trong tay như vậy, rõ ràng anh không phải kẻ gì cũng không biết.

Tiêu Nhã và Tiêu Hoa Bân không khỏi nghĩ thầm trong bụng, lẽ nào Lâm Hàn biết rõ tình hình trước mắt của nhà họ Tiêu, anh thực sự có sức mạnh giúp đỡ nhà họ Tiêu?

“Lâm Hàn, chuyện này là thật sao? Anh thực sự có cách giúp nhà họ Tiêu?”, Tiêu Nhã không kìm nén được, vội hỏi.

Tiêu Hoa Bân cũng nhìn chăm chăm Lâm Hàn. Đám thuộc hạ của Lâm Hàn đều là cao thủ cả, nếu anh đồng ý giúp nhà họ Tiêu đối phó với liên minh hai gia tộc quyền quý Chu, Khương thì đúng là có chút hi vọng.

Đối mặt với câu hỏi của Tiêu Nhã, Lâm Hàn thẳng thắn gật đầu, nói: “Không dám chắc 100% nhưng có khả năng cao tôi giúp nhà họ Tiêu đối phó được với liên minh hai gia tộc quyền quý Khương, Chu, hoá giải được nguy cơ trước mắt. Có điều, với tình hình hiện giờ, tôi không thể giúp không mấy người, chắc chắn phải có chút thù lào, chứ chẳng lẽ bắt thuộc hạ của tôi giúp mấy người không công?”

Nghe vậy, Tiêu Hoa Bân bỗng cười lạnh, nói: “Tôi nói mà, sao cậu lại có lòng tốt vậy được chứ? Thì ra là thừa nước đục thả câu. Thuộc hạ của cậu có nhiều cao thủ thì được cái nước gì? Chiều nay, tổ thanh tra của thành phố Thiên Kinh đến rồi, vốn chẳng còn thời gian nữa, cậu không thể giúp được gì, cũng đừng có mơ mà nhân cơ hội này bắt chẹt nhà họ Tiêu”.

Lâm Hàn lạnh lùng liếc nhìn Tiêu Hoa Bân.

“Ông cho rằng tôi không biết kế hoạch liên minh hai gia tộc quyền quý Chu, Khương? Người ở tổ thanh tra thành phố Thiên Kinh tới, khiến nhà họ Tiêu mấy người phải gách vác khoản bồi thường cực lớn, tiếp sau mấy người vào tù, đến lúc đó, kế hoạch liên minh hai gia tộc quyền quý Chu, Khương mới chính thức phát động”, Lâm Hàn thản nhiên nói.

Tiêu Hoa Bân với Tiêu Nhã đều sững sờ, tối hôm qua bọn họ mới làm rõ được kế hoạch liên minh thực sự giữa hai gia tộc nhà họ Chu và họ Khương, lúc này đa số người nhà họ Tiêu còn chưa biết, sao một người ngoài như Lâm Hàn lại có thể nắm rõ ràng như vậy? Chẳng lẽ Lâm Hàn thực sự hiểu được tình trạng hiện nay của nhà họ Tiêu, thực sự có cách đối phó với liên minh hai gia tộc Chu, Khương?

Lâm Hàn lại nói tiếp: “Người ở tổ thanh tra thành phố Thiên Kinh nghi ngờ có dính líu tới việc cấu kết với hai nhà Chu, Khương, lợi dụng chức quyền, âm mưu đem sản nghiệp khai thác mỏ nhà họ Tiêu về dưới trướng danh nghĩa của bọn họ. Tôi đã báo cho người ở tổ thanh tra Hoa Hạ đi tra rõ rồi. Buổi chiều người của tổ thanh tra thành phố Thiên Kinh sẽ không đến, ngày mai người của tổ thanh tra Hoa Hạ sẽ đến, mấy người đã có thêm thời gian một ngày”.

“Thế mà cậu lại có thể liên hệ được với người của tổ thanh tra Hoa Hạ? Vậy…”

Tiêu Hoa Bân nghe xong kinh hãi, dường như không dám tin, nhìn Lâm Hàn, bỗng nhiên có cảm giác tai vạ sắp đến.

Mà Tiêu Nhã lúc này cũng đã hiểu ra, nói: “Có thêm thời gian một ngày, anh lại mang theo nhiều cao thủ đến như vậy, hoàn toàn có thể kịp xử lý cục diện, đợi người của tổ thanh tra Hoa Hạ đến nơi, tự nhiên cũng có thể điều tra rõ ràng là do liên minh hai gia tộc Chu, Khương gây ra. Nhiều lắm chúng ta cũng chỉ cần lấy danh “chủ nghĩa nhân đạo”, cho bồi thường một ít, căn bản không cần phải ngồi tù. Nhà họ Tiêu của chúng ta cũng có thể vượt qua được lần này”.

“Mà nhà họ Chu với nhà họ Khương liên minh với nhau, lần này tiêu hao quá nhiều, đến lúc đó lại thêm vụ điều tra của tổ thanh tra Hoa Hạ nữa, ắt hẳn sẽ tổn thất rất lớn”, Tiêu Nhã bổ sung thêm.

Tiêu Hoa Bân nghe vậy, cũng tức khắc ngộ ra, nếu nói như thế, Lâm Hàn thực sự có thể giúp nhà họ Tiêu đối phó với liên minh hai gia tộc Chu, Khương.

“Không sai, quả thật là tôi có thể giúp nhà họ Tiêu mấy người, nhưng đến lượt nhà họ Tiêu mấy người thì sao? Người nhà họ Tiêu đối phó với tôi như vậy, tôi vẫn còn phải suy nghĩ thêm xem có nên ra tay hay không”, Lâm Hàn thản nhiên nói.

Tiêu Hoa Bân và Tiêu Nhã đưa mắt nhìn nhau, đều hiểu được chỉ cần có thể nhờ được Lâm Hàn giúp đỡ là có thể khiến nhà họ Tiêu vượt qua được mối nguy lần này, có thể để nhà họ Tiêu tiếp tục tồn tại, không trực tiếp bị tiêu diệt dưới sự tấn công của liên minh hai gia tộc Chu, Khương.

Làm rõ được thế cục, Tiêu Hoa Bân vội vàng bước lên phía trước, khẩn khoản nói: “Lâm Hàn, lúc trước là mắt tôi mù nên mới ra tay với cậu. Tôi cầu xin cậu, làm ơn giúp đỡ nhà họ Tiêu được không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK