Chương 1326
Khi bầu không khí giữa các thế lực đang có chút gượng gạo thì Lâm Hàn và mấy người Tiêu Nhã đã tới.
Thấy Lâm Hàn tới, hầu hết các thế lực đều có chút tò mò.
Danh tiếng của Lâm Hàn đã lan rộng trong khu vực Vùng Xám thành phố Thiên Kinh từ sau cuộc chiến giữa ba quý tộc, hầu như thế lực nào cũng biết đến anh, biết anh là một người lợi hại thực sự.
Nhưng chưa ai được thấy Lâm Hàn, chỉ có nhà họ Tiêu và một số người nhà họ Chu, nhà họ Khương được thấy.
Lúc này rất nhiều thế lực đều có chút tò mò nhìn Lâm Hàn, tỉ mỉ quan sát anh, thấy anh còn trẻ thì họ hơi bất ngờ. Không ngờ Lâm Hàn danh tiếng vang dội, sở hữu bao nhiêu cao thủ như thế, có thể thay đổi cục diện chiến tranh quý tộc lại là một người trẻ như vậy.
Nhưng ánh mắt một số người nhìn Lâm Hàn lại bất thiện, chẳng hạn như nhà họ Chu, nhà họ Khương và nhà họ Khổng.
Nhưng lại có một người trong số người nhà họ Khổng lén quan sát Lâm Hàn với ánh mắt đặc biệt, sau đó nhanh chóng thu lại ánh mắt, tiếp tục giả vờ đờ đẫn.
Người này chính là Khổng Tử Dục, cậu chủ lớn nhà họ Khổng.
Người khác không nhìn thấy cảnh đó nhưng Lâm Hàn đã để ý tới, anh cũng chỉ vô tình liếc nhìn về phía Khổng Tử Dục sau đó thu hồi tầm mắt thôi, nhưng anh đã hiểu ý và đồng thời không tiết lộ sự thật về anh ta.
Trong đám người, Khổng Tử Dục không hề thu hút hay thậm chí là hoàn toàn trở nên vô hình, nhận ra ánh mắt Lâm Hàn liếc sang, trong lòng bỗng âm thầm trở nên hào hứng.
Từ nãy đến giờ Lâm Hàn chẳng nói một lời, thậm chí còn chẳng tỏ vẻ gì, nhưng chỉ với ánh mắt khẽ liếc qua đó thôi là đủ để Khổng Tử Dục hiểu được, ít nhất thì Lâm Hàn cũng đã đoán được sơ sơ ý đồ của anh ta, và cũng không có ý định phản đối sự hợp tác này. Bây giờ anh ta chỉ cần tìm cơ hội để lén lút tiếp xúc với Lâm Hàn một chút thì rất có thể sẽ thành công hợp tác.
Thấy có hi vọng, cuối cùng Khổng Tử Dục cũng yên tâm thả tảng đá đè nặng trong lòng xuống, chỉ cần hợp tác được với Lâm Hàn thì anh ta sẽ thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn trước mắt, có thể thoát thân và bắt đầu lại một cuộc sống mới.
Bấy giờ, Lâm Hàn không chú ý đến Khổng Tử Dục nữa, nếu anh ta đã cố tình muốn hợp tác, chỉ cần nó có giá trị thì tất nhiên anh cũng sẵn lòng, nhưng không có sự hợp tác của anh ta, Lâm Hàn vẫn sẽ tiếp tục kế hoạch của mình. Nói cách khác, Khổng Tử Dục với anh mà nói chỉ là người có cũng được mà không có cũng chẳng sao, ít nhất đến thời điểm hiện tại là thế.
Nhận ra bầu không khí gượng gạo của các thế lực lớn, Lâm Hàn có thể đoán được phần nào nguyên nhân, tất nhiên là chuyện nhà họ Khương, nhà họ Chu và Tiêu Nhã đạt thành lần trước khiến cho một vài thế lực khác hơi khó chịu, nhất là nhà họ Khổng.
Theo tính toán ban đầu của nhà họ Khổng, bọn họ có thể không tốn chút sức nào và thậm chí là chẳng đắc tội với ai những vẫn khiến cho Lâm Hàn không thể góp mặt vào hội nghị quý tộc thành Thiên Kinh lần này, cuối cùng họ vẫn là người thu được lưới cá lớn nhất, là kẻ hưởng lợi lớn nhất trong hội nghị lần này.
Tiếc là bây giờ quyết định của nhà họ Khương và nhà họ Chu đã khiến kế hoạch của nhà họ Khổng hoàn toàn thất bại.
Lâm Hàn nhìn mọi người, cũng cười nói: “Sao bầu không khí lại gượng gạo thế này? Sau này chúng ta đều là thế lực vùng xám của thành phố Thiên Kinh, đều là người một nhà cả, chúng ta hòa bình vui vẻ với nhau một chút đi”.
Các gia chủ nghe Lâm Hàn nói xong đều bất giác bĩu môi, tất cả các thế lực vùng xám của thành phố Thiên Kinh, ngoài nhà họ Tiêu thì chẳng có bất kỳ ai muốn cho Lâm Hàn tiến vào chiếm giữ Thiên Kinh này.
Bọn họ không đồng ý với lời anh nói và hoàn toàn không cho rằng những lời đó là đúng, thậm chí trong lòng còn đầy khinh thường Lâm Hàn, ai cũng nghĩ rằng sau khi hội nghị này kết thúc thì Lâm Hàn phải dẫn người rời đi, dù sao Lâm Hàn có mạnh lên thì cũng không thể là đối thủ của những thế lực lớn thành phố Thiên Kinh này liên hợp lại, chỉ là bây giờ vẫn chưa có một thế lực nào dám đắc tội anh, sự thật là bọn họ không dám trêu chọc anh dù chỉ là một tí.
Dù sao thực lực của những người trong tay Lâm Hàn đủ để sánh vai với cả một quý tộc, hơn nữa bản thân anh cũng khá là khủng bố khiến phần lớn mọi người phải sợ hãi.
Thành phố Thiên Kinh cũng chỉ có từng đó thế lực, xét về kẻ mạnh thì chắc cũng chỉ có nhà họ Khổng trên cơ được Lâm Hàn, những kẻ còn lại đều thua kém, nhưng dù có là nhà họ Khổng thì cũng chẳng mạnh hơn anh được bao nhiêu. Nếu thật sự xảy ra xung đột, nhà họ Khổng chưa chắc đã là đối thủ của Lâm Hàn, đối đầu với anh, ít nhất nhà họ Khổng cũng sẽ tổn thất rất nặng nề.
Tất nhiên, đó chỉ là suy nghĩ của phần lớn thế lực vùng xám thành phố Thiên Kinh này mà thôi, nếu để bọn họ biết thực lực thật sự của anh thì chắc chẳng ai dám nghĩ thế.
Với sức mạnh thật sự của anh, mang hơn bốn trăm cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh đến đây, về sức mạnh, dù bốn quý tộc lớn liên hợp lại với nhau cũng không phải là đối thủ của anh, chứ đừng nói đến chuyện nhà họ Tiêu đang ở phe anh, ít nhất tất cả các thế lực ở đây liên kết lại mới có thể trở thành đối thủ của anh được, từ đó nhận ra thực lực thật sự của anh đáng sợ đến mức nào.
Tuy là tất cả các gia chủ đều không dám đắc tội Lâm Hàn, nhưng họ không hề tỏ thái độ hòa nhã gì cho cam, cũng chẳng có người nào đáp lời, chỉ lạnh lùng hờ hững nhìn anh.