Chương 223
Lâm Hàn gật đầu, 5 triệu đó có thể giúp Từ Dung cả đời yên ổn. Cũng có thể trở thành tiền vốn để cô ấy kiếm được nhiều hơn.
Tất cả chuyện này phải xem Từ Dung lựa chọn thế nào thôi.
“Vậy giờ cô muốn đi đâu?”, Lâm Hàn khởi động xe.
“Đến đường Tương Lai đi, bên đó có rất nhiều cửa hàng ở mặt tiền, tôi muốn đến xem thử có cái nào phù hợp với ý định của tôi không”, Từ Dung nói.
“Được!”
Lâm Hàn không nói thêm nữa, lái xe rời khỏi Đại học Kinh tế – Tài chính.
Sau khi chở Từ Dung đến đường Tương Lai, Lâm Hàn liền quay trở về núi Vân Mộng.
Trên đường, điện thoại của anh bỗng nhiên reo lên.
“Alo, anh trai chạy Rolls-Royce à, tôi là Điềm Điềm quản lý cấp cao đây”, một giọng nữ vang lên.
“Có chuyện gì không?”, Lâm Hàn tò mò hỏi, bây giờ anh cũng không có liên quan gì với nền tảng Sa Ngư.
“Chuyện là thế này…”
Bên kia đầu dây, Điềm Điềm hơi do dự rồi nói tiếp:
“Khi nãy, sau khi ban hội đồng quản trị của chúng tôi họp xong thì đã đưa ra một quyết định, không biết anh trai chạy Rolls-Royce anh có hứng thú nghe không?”
“Nói thử xem”, Lâm Hàn nhàn nhạt nói.
“Tại buổi đấu giá đồng hành tối nay, anh cứ ra giá 10 triệu, còn nền tảng Sa Ngư chúng tôi sẽ ra 5 triệu. Ý định của nền tảng chúng tôi là như này, 5 triệu đó của anh sẽ đổi lại 10% cổ phần nền tảng Sa Ngư chúng tôi, anh thấy sao?”, Điềm Điềm hỏi.
Ánh mắt Lâm Hàn chợt lóe, khóe môi nhếch lên, chuyện này cũng thú vị đó.
Cho không 5 triệu không muốn, trái lại muốn đưa cho Lâm Hàn 10% cổ phần.
Tròng mắt anh đảo một vòng, trong lòng đã có suy tính.
Chắc chắn là tình hình kinh doanh của nền tảng livestream Sa Ngư cũng chẳng ra làm sao rồi.
Nếu tình hình kinh doanh khá khẩm cũng sẽ không cần mời những đại gia đến tham gia Gia Liên Hoa, còn cử hành buổi đấu giá đồng hành tối nay để xoay tiền.
Bây giờ Lâm Hàn đối với nền tảng Sa Ngư mà nói chính là đại gia trong đại gia, cái bắp đùi này phải ôm thật chặt.
“Cho tôi 10% cổ phần thì mấy người có điều kiện gì không?”
Lâm Hàn hỏi lại, ở đời làm gì có chuyện ngon ăn như cho không cổ phần chứ, dù sao cũng phải kiếm tiền sống mà.
“Anh trai chạy Rolls-Royce quả đúng là người thông minh, đúng là có một điều kiện nhưng cũng đơn giản thôi”, Điềm Điềm cười hì hì nói:
“Đó là sau này, nếu như nền tảng Sa Ngư chúng tôi trong quá trình kinh doanh nảy sinh các vấn đề làm ăn khó ăn, không kịp xoay vốn, mong rằng anh trai chạy Rolls-Royce có thể đầu tư, đưa tay ra viện trợ”.
“Dĩ nhiên là tiền vốn anh rót vào thì cũng sẽ quy vào cổ phần, cuối năm có thể nhận lợi nhuận”, Điềm Điềm bổ sung thêm.
Lâm Hàn im lặng như đang ngẫm nghĩ.
“Anh trai chạy Rolls-Royce, anh có đồng ý không?”, Điềm Điềm có chút khẩn trương: “Nếu anh từ chối, 5 triệu kia khác nào đổ sông đổ biển chứ, chẳng được chút cổ phần nào”.
“Tôi không hẳn là không đồng ý, chẳng qua tôi đang suy nghĩ, nếu mua đứt nền tảng livestream Sa Ngư của mấy người thì mất bao nhiêu tiền”, Lâm Hàn hờ hững đáp.
“Ơ…”
Điềm Điềm ngây ra, anh trai chạy Rolls-Royce này giàu đến thế á, lại còn muốn mua đứt luôn nền tảng Sa Ngư của bọn họ.
“Nếu như mua đứt thì cũng khoảng 100 triệu tệ”, Điềm Điềm ngẫm nghĩ rồi đáp.
“Một trăm triệu thì được”, Lâm Hàn gật đầu: “Vậy mua đứt đi!”
Shhhh!
Điềm Điềm hít một hơi sâu, trong lòng hết sức kinh hãi, 100 triệu lận đấy trời, hơn nữa cô ta đã cố ý khống lên hơn 10 triệu rồi, không ngờ đối phương nói mua là mua như thế.
“Anh trai chạy Rolls-Royce à, anh có chắc là anh không nói đùa đấy chứ?”
Điềm Điềm nửa tin nửa ngờ nói, đây là vụ mua bán lên đến trăm triệu tệ, mà sao cô ta cứ cảm thấy như đang mua rau cải ở vỉa hè vậy.
“Tôi giống đang nói đùa lắm sao?”, Lâm Hàn hỏi ngược lại: “Trụ sở chính của công ty mấy người ở đâu, bây giờ tôi đến bàn bạc chuyện mua lại luôn”.