Chương 938
Thậm chí Hội nghị thượng đỉnh của Diễn đàn Hợp tác Kinh tế Châu Á-Thái Bình Dương lần trước, Lâm Hàn còn mời họ tham dự với tư cách thành viên chính.
Thế nhưng nhà họ Hạ bọn họ lại coi thường Lâm Hàn, không tin anh nên mới bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy.
Bây giờ nghĩ lại, Hạ Đạt và Hạ Minh đều muốn tự tát cho mình vài cái, nếu lúc đó họ tin tưởng Lâm Hàn thì bây giờ nhà họ Hạ không biết đã lớn mạnh hơn bao nhiêu lần rồi.
Mọi chuyện đều do họ tự chuốc lấy.
Mà lúc này, Hạ Sương đang dựa vào cửa sổ xe không nói gì. Bên phía Tôn Minh xử lý nhanh như vậy, hiển nhiên địa vị của Tôn Minh thấp hơn Lâm Hàn và phải nghe lời anh.
Mà Tôn Minh lại là người đứng đầu quỹ đầu tư Nhân Phàm, công ty này là một công ty lớn thật sự.
Lúc này Hạ Sương đã ý thức được thân phận thật sự của Lâm Hàn có lẽ còn đáng sợ hơn họ tưởng tượng.
Ban đầu vì Tần Liên, đây là cơ hội tuyệt vời cho nhà họ Hạ, nhưng cuối cùng chính người nhà họ Hạ lại không quý trọng còn thích làm màu nên mới xảy ra tình hình hiện này, khiến nhà họ Hạ suýt nữa diệt vong.
Nghĩ đến đây, lòng Hạ Sương có chút nguội lạnh, trước kia cô đã muốn rời khỏi nhà họ Hạ, chỉ là không yên tâm Giải trí Tinh Quang tâm huyết của mình nên mới chịu đựng, không rời đi nữa.
Mà bây giờ Giải trí Tinh Quang đã thành công vượt qua cơn nguy hiểm lần này, Hạ Sương đã dần không còn coi trọng tài nguyên và mối quan hệ của nhà họ Hạ nữa.
Có lẽ bây giờ chính là cơ hội để rời khỏi nhà họ Hạ.
Sau khi rời khỏi nhà họ Hạ thì sao? Điều đầu tiên Hạ Sương nghĩ đến chính là Lâm Hàn, cô cảm nhận thấy nếu làm việc cho Lâm Hàn chắc chắn sẽ có tương lai tốt đẹp, có sự nghiệp vĩ đại.
Nhưng vì chuyện của nhà họ Hạ, Hạ Sương lại cảm thấy rất có thể Lâm Hàn sẽ không đồng ý để mình làm việc cho anh.
Hạ Sương đang do dự thì Hạ Đạt tức giận quay sang nhìn cô: “Giả chết ở đây làm gì? Còn không mau theo Hạ Minh đến công ty, xử lý tình hình, ổn định lòng dân đi?”
Hạ Sương nghe vậy thì khó chịu nhìn Hạ Đạt, trong lòng đã có quyết định, cô nói: “Con từ bỏ toàn bộ cổ phần của mình ở Giải trí Tinh Quang, giao tất cả cho mọi người. Sau này con sẽ không tham gia vào Giải trí Tinh Quang nữa, cũng không tham gia vào bất cứ sản nghiệp nào của nhà họ Hạ, sau này con sẽ ra ngoài làm việc một mình. Dừng xe lại đi, con muốn xuống xe!”
Hạ Đạt và Hạ Minh nghe thấy lời này của Hạ Sương đều sững sờ.
Mặc dù Hạ Sương sở hữu ít cổ phẩn nhất trong ba người họ ở tất cả các ngành công nghiệp của nhà họ Hạ, nhưng đó cũng là một số tiền khổng lồ, không ngờ Hạ Sương lại muốn từ bỏ?
“Em điên rồi à?”, Hạ Minh nhìn Hạ Sương với vẻ không dám tin.
Hạ Đạt cũng không vui bảo: “Coi thường nhà họ Hạ chúng tôi đúng không? Để tôi xem sau khi rời khỏi nhà họ Hạ, cô có thể làm được gì!”
Lúc này Hạ Sương đã nghĩ thông suốt, tiếp tục ở lại nhà họ Hạ quả thực có thể sống không phải lo lắng gì, nhưng đây không phải cuộc sống mà cô mong muốn.
Rời khỏi nhà họ Hạ, cô có thể đi tìm Lâm Hàn trước. Nếu Lâm Hàn đồng ý nhận cô đương nhiên là chuyện tốt, Hạ Sương tin mình đi theo Lâm Hàn có thể tạo dựng sự nghiệp, thực hiện hoài bão, sống cuộc sống mà mình mong muốn.
Nếu Lâm Hàn không đồng ý nhận cô thì Hạ Sương cũng hiểu được, dù sao lúc trước nhà họ Hạ cũng đối xử với Lâm Hàn như vậy. Nếu thế, Hạ Sương quyết định tự gây dựng sự nghiệp một mình, mặc dù đi lên từ hai bàn tay trắng rất khó, có thể cô cố gắng cả đời cũng không thể vượt qua thành tựu hiện tại của nhà họ Hạ.
Nhưng cuộc sống như vậy mới là điều Hạ Sương khao khát, nó thú vị hơn nhiều so với việc tiếp tục ở lại nhà họ Hạ.
“Con quyết định rồi, bây giờ để con xuống xe”, Hạ Sương hờ hững lên tiếng.
Hạ Minh nhìn Hạ Sương với vẻ khó hiểu, anh ta không hiểu được suy nghĩ của cô. Mặc dù gần đây nhà họ Hạ không thuận lợi, nhưng dù gì cũng là thế gia, Hạ Sương có cổ phần ít hơn nữa cũng vẫn là tỷ phú.
Sau khi rời khỏi nhà họ Hạ, Hạ Sương không là gì cả, nếu tay trắng làm lại từ đầu thì cố gắng cả đời cũng không kiếm được 100 triệu.
Thế giới này vốn là như vậy, người bình thường vất vả cố gắng cả đời cũng không kiếm được 100 triệu tệ, mà những người giàu có bọn họ mở bừa một công ty cũng dễ dàng kiếm được tiền.
Khoảng cách giai cấp quá lớn nên hầu như không mấy ai có thể dựa vào sự cố gắng của bản thân để thu hẹp khoảng cách này.
Hạ Đạt trải qua những chuyện trước đó, tâm trạng vốn cũng không tốt lắm, đừng thấy người nhà họ Hạ ai cũng cúi đầu quỳ gối trước Lâm Hàn, nhưng trong lòng họ không muốn chút nào, chẳng qua vì tình hình đã như vậy nên bắt buộc phải làm thế.
“Được rồi, được rồi, dừng xe cho nó xuống, rời khỏi nhà họ Hạ rồi sau này đừng về nữa!”, Hạ Đạt tức giận nói.
Hạ Minh hơi do dự nhưng vẫn dừng xe.