Chương 388
“Thằng nhóc này chính là Lâm Hàn xuất hiện trên ‘Tôi là triệu phú’ tối qua à?”
“Không ngờ hôm nay lại được gặp mặt”.
“Cậu ta còn bảo đến VIP số 1 ăn cơm, thật luôn à?”
“Lâm Hàn, anh có nhầm lẫn gì không, chắc chắn là VIP số 1 chứ? Đây chính là phòng cao cấp nhất trong nhà hàng này đấy, một bữa ăn cũng phải mấy chục ngàn rồi”, phóng viên Tiểu Trần nói:
“Quan trọng hơn hết là những người đến ăn cơm ở VIP số 1 hôm nay đều là nhà tài trợ của ‘Tôi là triệu phú’ và thêm nhóm phóng viên chúng tôi, anh đến làm gì?”
Tuy giọng nói Tiểu Trần không quá lớn, nhưng vẫn bị nhân viên phụ và những thực khách trong nhà hàng nghe thấy.
“Chương trình ‘Tôi là triệu phú’? Nhà tài trợ? Lâm Hàn?”
“Có phải ‘Tôi là triệu phú’ tôi vừa xem hôm qua không?”
Không ít thực khách đều nhìn qua, chăm chú quan sát Lâm Hàn.
“Anh…anh là Lâm Hàn!”
Người phục vụ chỉ vào Lâm Hàn, trợn tròn hai mắt, che miệng lại, tức khắc nhận ra.
Tối hôm qua, cô ta cũng có xem chương trình “Tôi là triệu phú”, cô ta cực kỳ căm phẫn người con rể trời đánh Lâm Hàn này, thức trắng đêm tám chuyện với mấy người bạn trên mạng ở weibo về chuyện của Lâm Hàn.
Người phục vụ không ngờ hôm nay lại gặp được nhân vật tên Lâm Hàn trong chương trình ở tại đây!
“Đệt! Lâm Hàn thật kìa!”
“Chậc chậc, không ngờ lại gặp được ở đây!”
“Là cái tên con rể Lâm Hàn keo kiệt, thích sĩ diện hão, không biết tôn trọng bậc cha chú đây sao?”
Không ít những thực khách kia đã nhận ra Lâm Hàn, bọn họ xì xào bàn tán với nhau, trong mắt còn tỏ vẻ xem thường.
Trong tập “Tôi là triệu phú” tối qua, người kéo oán hận nhiều nhất chính là Lâm Hàn.
Vẻ mặt Lâm Hàn không thay đổi, xem những lời nói này như gió thoảng bên tai.
Ánh mắt phóng viên Tiểu Trần chợt lóe, lập tức nói:
“Lâm Hàn, vì an toàn của anh, tôi khuyên anh nên về nhà đi, không nên xuất đầu lộ diện ở bên ngoài”.
“Tuy nói pháp luật Hoa Hạ chặt chẽ, buổi tối cũng rất an toàn. Nhưng bây giờ, có hàng chục triệu người ở khắp Hoa Hạ đều chướng mắt anh, biết đâu được trong nhóm này có người nào đó bị điên, vừa nhìn thấy anh thì sẽ tấn công để giải tỏa cơn tức trong lòng, thậm chí có thể gây nguy hiểm đến tính mạng của anh nữa”.
“Tôi đến đây ăn cơm, ăn xong thì về nhà ngay”, Lâm Hàn nói.
“Anh vẫn còn ăn cơm được à?”, phóng viên Tiểu Vương đứng cạnh đã hoàn toàn chướng mắt.
Ông ta là người ghi hình từ đầu đến cuối tập của Triệu Tứ Hải, vì thế Tiểu Vương khinh thường Lâm Hàn thấu tận đáy lòng.
“Dù có cậu có 10 triệu tệ trong tay, cậu cũng không đủ tư cách bước vào phòng VIP số 1 ăn cơm đâu!”, ánh mắt ông ta nhìn Lâm Hàn tràn đầy chế giễu:
“Những người đến ăn cơm ở phòng VIP số 1 hôm nay đều là các nhà tài trợ cho chương trình ‘Tôi là triệu phú’, phẩm chất của những người này đều tính bằng tiền tỷ đấy. Lâm Hàn, cậu có tư cách gì bước vào VIP số 1 để ăn cơm chứ?”
“Hơn nữa, trong căn phòng đó lại tổ chức tiệc ăn mừng tập ‘Tôi là triệu phú’ tối qua đạt rating cao nhất. Thân phận của Lâm Hàn cậu sao xứng để bước vào VIP số 1 ăn cơm? Cậu chỉ là một người bình thường may mắn được ê-kíp chương trình chọn trúng mà thôi”.
“Đúng vậy Lâm Hàn!”, phóng viên Tiểu Trần cũng bắt kịp: “Lâm Hàn, sao anh lại biết hôm nay ê-kíp chương trình chúng tôi tổ chức tiệc ăn mừng ở VIP số 1 vậy?”
“Lý Minh nói cho tôi biết”, Lâm Hàn thờ ơ nói.
“To gan!”
Phóng viên Tiểu Vương trừng mắt, giận tím mặt quát:
“Lâm Hàn, cậu ăn nói cho cẩn thận! Anh Lý đã đầu tư 300 triệu nhân dân tệ và là nhà tài trợ chính của ‘Tôi là triệu phú’ đấy! Lâm Hàn cậu lại dám gọi thẳng tên anh ấy thế à! Quả thật không biết phép tắc mà!”
Vừa nói, ông ta vừa cầm máy ảnh lên quay hình Lâm Hàn:
“Bây giờ, tôi sẽ quay lại hết những hành vi vô lễ của cậu, khi ‘Tôi là triệu phú’ phát đến tập của cậu, khán giả cả nước sẽ nhìn thấy rõ bộ mặt thiếu đạo đức của cậu”.
“Lâm Hàn, sao anh có thể gọi thẳng tên của anh Lý thế!”
Tiểu Trần cũng cau mày khó chịu:
“Lâm Hàn, anh thật sự quá vô lễ rồi! Anh nên biết rằng, 10 triệu tệ kia đều là tiền do anh Lý cho anh, nói sao thì cũng nhờ có anh ấy mà anh mới từ một dân đen biến thành triệu phú đấy!”