Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1167

Đối với lời chất vấn của đối phương, Lâm Phong hoàn toàn không có hứng thú trả lời, dù sao thì Lâm Hàn ra lệnh cho ông ta khống chế toàn bộ đám người này, bắt người phụ trách đưa đến, không có bất cứ mệnh lệnh nào khác.

Mấy người phụ trách còn lại cũng nhìn chằm chằm vào đám người Lâm Phong.

Nhưng Lâm Phong chỉ phất tay, lạnh lùng nói: “Bắt tất cả lại!”

“Đúng là ngông cuồng!”

Vài thế lực vùng xám khác của Bắc Đông đến chi viện nghe thấy Lâm Phong nói thế đều tức tối.

Tuy số người bên mình không nhiều bằng bên kia, nhưng đều là tinh anh và cao thủ, 1 người hoàn toàn có thể hạ vài tay đấm bình thường.

Mặc dù không hiểu tại sao đối phương có thể xông vào nhà chính nhà họ An, nhưng có vẻ là đã thu phục được bọn họ, quả thật mạnh đấy. Có điều, quân chi viện đến từ các thế lực khác lại không tin đối phương đều là cao thủ, mà cho rằng họ đông vậy thì chắc hẳn đa số chỉ là những tay đấm bình thường.

“Để tôi cho ông biết thế nào là lợi hại!”, một người phụ trách trong số quân chi viện dẫn cao thủ của gia tộc mình xông lên.

Vài thế lực khác đến chi viện cũng cùng nhau xông lên.

Một trận chiến đấu kịch liệt tức thì bùng nổ.

Nhưng vừa đánh nhau, quân chi viện tràn đầy tự tin xông lên chợt kinh ngạc phát hiện đám người Lâm Phong mạnh một cách bất ngờ. Cả đám ai ai cũng là cao thủ, 1 chọi 1 bọn họ còn bị đè bẹp đánh. Càng đừng nói bên Lâm Phong còn chiếm ưu thế về số người.

Đợi đến khi những người kia nhận ra sự đáng sợ của đám Lâm Phong, bên mình hoàn toàn không đánh lại thì họ đã chẳng thể rút lui được nữa.

Thoáng chốc, trận đấu này lập tức nghiêng về một phía.

Các cao thủ nhà họ Lâm trói hết đám quân chi viện này lại.

Trong đại sảnh nhà chính nhà họ An.

So với sự ồn ào bên ngoài, bên Lâm Hàn lại im lặng hơn.

Lâm Hàn không nói chuyện, những người còn lại cũng chẳng dám nói gì. Nhưng có vẻ giờ anh cũng không tính nói chuyện, chỉ lẳng lặng ngồi uống trà.

Sau khi Lâm Phong rời đi, chẳng bao lâu sau, bên ngoài liền vang lên tiếng đánh nhau. Chẳng qua chưa đến 10 phút, tiếng đánh đấm đã dần biến mất. Hiển nhiên, Lâm Phong đã dẫn theo cao thủ hạ gục đối phương, kết thúc trận đấu.

Nghe thấy bên ngoài không còn tiếng đánh nhau nữa, Lâm Hàn thả ly trà xuống, im lặng đợi.

Đương nhiên vài tên quản lý trong nhà họ An cũng hiểu được tiếng đánh biến mất đồng nghĩa với cái gì. Rõ ràng là những cao thủ đến chi viện đã bị đàn em của Lâm Hàn giải quyết hết.

Nhưng giờ mới bao lâu mà đã giải quyết xong những cao thủ từ các thế lực vùng xám khác cử đến chi viện rồi?

Tuy mấy tên quản lý biết bọn họ không thể nào cử hết cao thủ đến chi viện, nhưng cũng phải có hơn nửa, gần như là toàn bộ cao thủ của mỗi thế lực.

Ngay cả vậy mà những cao thủ kia vẫn bị đàn em của Lâm Hàn xử đẹp trong thời gian ngắn, sự chênh lệnh này quả thật là đáng sợ quá rồi.

Lúc này, toàn bộ cao thủ được cử đến chi viện đều bị trói lại dẫn vào nhà chính.

Sau khi bị dẫn vào nhà chính, bọn họ bèn nhìn thấy người nhà họ An ở bên trong. Giờ, những cao thủ và tay đấm bình thường của nhà họ An đều bị trói như họ. Chỉ có vài người thường không bị, nhưng lại không dám nhúc nhích và nói tiếng nào.

Tức thì, vài thế lực kia bèn hối hận không thôi. Bọn họ có mơ cũng không ngờ rằng đối phương lại mạnh như thế, tính cả bên nhà họ An thì cũng phải có khoảng 300 cao thủ. Đàn em của Trương Thiên Sơn có nhiều cao thủ như thế từ lúc nào vậy?

Nếu bọn họ biết những người kia mạnh như thế thì e rằng đã không đánh nhau với đối phương mà bỏ chạy từ sớm rồi. Dẫu sao, nhà họ An cũng đã bị thu phục, bọn họ đến cũng chẳng giúp được gì.

Sau đó, những cao thủ đến chi viện từ các thế lực khác cũng bị ném vào khoảng trống trước sảnh.

“Người phụ trách các thế lực đứng lên hết cho tôi! Rồi theo tôi đi gặp cậu Lâm. Nếu ai dám lừa dối hay không đứng lên thì đừng trách tôi không khách sáo!”, Lâm Phong lạnh lùng nhìn mấy chục cao thủ kia nói.

Các cao thủ của vài thế lực kia nhìn nhau, cuối cùng đành thỏa hiệp. Không phải bọn họ nhát mà là thực lực của đối phương quá đáng sợ, họ có giãy giụa cũng chẳng làm nên trò trống gì.

Nếu không thể giãy giụa thì chẳng thà thỏa hiệp cho rồi. Dù sao, chắc hẳn những người kia cũng sẽ không giết bọn họ. Trước đó, An Nguyên có nói đám La Văn dẫn người đến, rõ ràng là định quản lý tiếp chứ không phải tiêu diệt bọn họ.

Vài người phụ trách đều đứng lên, đi theo Lâm Phong vào đại sảnh.

Bên trong đại sảnh, đám Lâm Hàn đợi một lúc thì thấy Lâm Phong dẫn vài người bị trói chặt đi vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK