Mục lục
Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngồi vào trong xe, Lạc Ương Ương đã khiếp sợ lại kinh ngạc, ở ngay sau đó khi Phong Thánh ngồi vào trong, cô cũng không dám lại giãy giụa nữa.



Trong không gian nhỏ hẹp bên trong xe, hơi thở nam tính thuộc về Phong Thánh quá mức nồng đậm, cô thậm chí đến lời nói cũng không dám nói.



Khi đóng cửa xe, Phong Thánh nhìn thấy Lạc Ương Ương thật cẩn thận xê dịch sang bên kia, tựa hồ không muốn cách anh quá gần.



Một cử động này của cô, đổi lấy chính là một ánh mắt lạnh của Phong Thánh.



Cô rất sợ anh?



Cho dù Lạc Ương Ương là rũ mắt, cũng có thể nhận thấy được ánh mắt lạnh lẽo không giận mà uy của Phong Thánh, có cần chết tiệt dừng lại ở trên người cô hay không, nhưng cô cái gì cũng không biết nha, đầu nhỏ cúi thấp giả vờ không nhìn thấy.



Nhìn Lạc Ương Ương rũ mi mắt thật là ngoan ngoãn an tĩnh, mắt lạnh sâu không lường được của Phong Thánh, hơi có chút phức tạp, trầm giọng nói với tài xế: “Đi khách sạn Vương Triều.”



Vừa nghe đến hai chữ khách sạn, thân mình nhỏ của Lạc Ương Ương rõ ràng cứng đờ.



Cô không muốn đi khách sạn!





Lạc Ương Ương hoảng loạn ngước mắt nhìn về phía Phong Thánh, Phong Thánh cũng trùng hợp nhìn qua, vào lúc đối diện ánh mắt lạnh lẽo của anh, Lạc Ương Ương sợ tới mức nhanh chóng hạ mắt.



Lại kháng nghị nhiều hơn nữa, ở dưới một ánh mắt lạnh lẽo này của Phong Thánh, cũng nuốt trở vào hết.



Mãi cho đến xe như mũi tên bay đi, Vưu Vưu ngồi ngốc mới giật mình một cái phục hồi tinh thần lại, đột nhiên vỗ bàn đứng lên, chỉ vào xe đi xa hô lớn: “Lạc Ương Ương! Cậu là vương bát đản! Cậu còn chưa tính tiền!”



Xe đã đi xa mất bóng dáng, chỉ để lại một cái đuôi khói, rít gào của Vưu Vưu không truyền đến trong lỗ tai Lạc Ương Ương chút nào.



Bên trong xe, khí tràng Phong Thánh quá lạnh lẽo dọa người, hơn nữa không gian thật sự quá nhỏ hẹp, Lạc Ương Ương ngồi ở anh bên cạnh cứng đờ thân mình, động cũng không dám động một chút.



Không phải không thích cô sao?



Cô đâu chọc tới anh, sao lại không thể hiểu được kéo cô lên xe?



Mặc dù có rất nhiều nghi vấn, nhưng ở dưới mặt lạnh của Phong Thánh, Lạc Ương Ương hoàn toàn không có dũng khí hỏi ra miệng.



Trong không khí song song trầm mặc vi diệu, Phong Thánh đột nhiên lấy ra một lọ kẹo cao su, rào rào liền đổ ra tay, Lạc Ương Ương đột nhiên có loại dự cảm không rõ ràng.

Đăng bởi:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK