“Thân ái cô quá không lương tâm, ngày mai trang điểm tôi liền trang điểm cô thành kẻ xấu xí!”
Hành động Phao Phao thẹn thùng bảo hộ người anh em, vừa lúc bị Phong Hành cách đó không xa nhìn thấy, Phao Phao ảo não xông vào trong lều của Lạc Ương Ương rít gào.
“……”
Trả lời Phao Phao, là Lạc Ương Ương không tiếng động ứng đối, người ta hoàn toàn không để rít gào của anh vào mắt.
“Hừ!” Phao Phao bị làm lơ, thần sắc lại kiêu ngạo lên, “Ngày nào đó trở thành chị dâu họ của cô, thân ái cô có tin không, người đầu tiên tôi thu thập là cô!”
Bởi vì Phong Hành đang ở cách đó không xa, Phao Phao không dám nói đến quá lớn tiếng, lo lắng bị Phong Hành nghe được.
Phao Phao không xác định Lạc Ương Ương có nghe được câu cảnh cáo phía sau của anh hay không.
Lúc Lạc Ương Ương thay xong quần áo đi ra từ lều trại, phát hiện Phao Phao còn canh giữ ở cửa, cô lập tức cười ngọt ngào: “Phao Phao soái ca, chờ ngày nào đó anh trở thành chị dâu họ của tôi, tôi sẽ chờ anh đến thu thập.”
“……” Phao Phao dẩu miệng cao cao, quyến rũ trừng mắt nhìn Lạc Ương Ương.
Cô rõ ràng là đang nhìn chê cười!
Anh chính là từng bẻ cong qua không ít thẳng nam, cô liền không tin sức chiến đấu của anh như vậy ư?
“Ha ha ha……” Nhìn thấy biểu tình ăn mệt của Phao Phao, Lạc Ương Ương liền vui vẻ cười ha hả.
Phao Phao chính là một tên vui vẻ, có anh ở đây, ngày đầu tiên cô đóng phim cảm giác khẩn trương đều không có.
Lạc Ương Ương đang cười đến thoải mái, phía sau liền thình lình truyền đến một câu: “Chị dâu họ gì?”
“……” Tiếng cười của Lạc Ương Ương lập tức liền ngừng.
Cô vừa quay đầu lại, làm tốt lắm, Phong Hành liền đứng ở phía sau cô.
Nhìn khuôn mặt cười tà mị nhiễm vài tia âm hiểm của Phong Hành, cùng lúc Lạc Ương Ương cảm thấy lưng có chút lạnh, xấu hổ cũng lặng yên bò lên trên thần sắc của cô.
Mắt to hạt châu nhỏ giọt vừa chuyển, khóe miệng cô giương lên chỉ vào Phao Phao nói: “Phao Phao nói chị dâu họ của anh ấy mang thai.”