Buổi sáng hai người mới vừa thảo luận đề tài sinh nhật này.
Khi cơm trưa, toàn bộ thành viên nhà họ Phong đều đầy đủ hết trên bàn cơm, Phong Khải Việt lại đột nhiên dò hỏi: “Ương Ương, có phải sinh nhật con sắp tới rồi không?”
Lạc Ương Ương mới vừa gắp một khối thịt kho tàu, còn chưa kịp nhét vào trong miệng, chiếc đũa hơi dừng vừa nhấc mắt, liền nhìn thấy Phong Khải Việt trên ghế chủ vị đang nhìn cô: “Dạ, chú Phong, ngày sáu tháng sau là sinh nhật con.”
“Có nghĩ muốn ăn sinh nhật như thế nào chưa?” Phong Khải Việt nhìn Lạc Ương Ương, biểu tình từ ái, cũng không có bởi vì Lạc Ương Ương không phải con gái ruột của ông, liền có chứa cảm giác xa cách.
Trên bàn cơm hình chữ nhật, Phong Khải Việt ngồi ở vị trí chủ, bên tay phải theo thứ tự là Lạc Anh, Lạc Ương Ương, bên tay trái là Phong Thánh, Phong Ngật, Phong Diệc Hàm.
Đôi mắt Lạc Ương Ương nhìn về phía Phong Khải Việt, theo bản năng liếc mắt nghiêng nhìn Phong Thánh đối diện, ngay sau đó lại rất nhanh nhìn về phía Phong Khải Việt, lắc đầu nói: “Còn không có.”
Phong Thánh nói muốn giúp cô tổ chức sinh nhật, sau đó cũng không nói muốn làm như thế nào, tóm lại, cô không phải rất muốn quá lớn.
Nhà họ Phong gia đại nghiệp đại, nếu thật làm lớn, ắt sẽ mời rất nhiều nhân sĩ xã hội thượng lưu và tinh anh thương giới, cô ngẫm lại liền đau đầu.
“Đây là sinh nhật đầu tiên của con ở nhà họ Phong, lại vừa lúc là hai mươi tuổi, ta và mẹ con thương lượng một chút, muốn giúp con làm một tiệc sinh nhật.” Phong Khải Việt nhìn Lạc Anh bên cạnh, thử dò hỏi Lạc Ương Ương.
Gần một năm ở chung, Phong Khải Việt ít nhiều cũng có chút hiểu về Lạc Ương Ương, cô không hề thích mọi việc náo nhiệt như Phong Diệc Hàm.
Ông không xác định loại chuyện tổ chức sinh nhật này, Lạc Ương Ương có thể đồng ý hay không.
Nếu cô thật sự không muốn làm tiệc sinh nhật, ông cũng không miễn cưỡng, vậy trôi qua với người một nhà ở nhà, cũng khá tốt.
Lạc Ương Ương vừa nghe đến ba chữ tiệc sinh nhật này, đuôi mắt liền co rút một chút, theo bản năng chuyển mắt đi nhìn sang mẹ bên cạnh.
Lạc Anh biết con gái của mình không quá muốn làm tiệc sinh nhật, liền vỗ nhẹ bả vai cô, an ủi nói: “Đây là một chút tâm ý của chú Phong, con suy xét một chút?”
“……” Tay cầm đũa của Lạc Ương Ương hơi nắm chặt một chút.
Cô khẽ cau mày, cũng không biết làm sao, ánh mắt vừa chuyển liền liếc về phía Phong Thánh nghiêng đối diện.