“Thánh hỗn đản.” Tay nhỏ của Lạc Ương Ương tập kích lên mặt đen của Phong Thánh, hết sức vui vẻ chà đạp, “Anh đây là đang đòi hôn sao?”
Lạc Ương Ương cười run rẩy cả người đến thấy răng không thấy mắt.
Ha ha ha ha!
Sao trước kia cô không phát hiện, Phong Thánh vương bát đản này còn có một mặt đáng yêu như vậy.
“……” Bị giễu cợt không cố kỵ chút nào, mặt tuấn của Phong Thánh càng đen, “Rất buồn cười sao?”
Phong Thánh âm thầm cắn răng, lại cười một cái thử xem!
Có tin anh làm cho cô cầu xin tha thứ không!
“Không có.” Lạc Ương Ương ha ha ha đến vui vẻ không ngừng, tươi cười thật lớn, cười đến khuôn mặt nhỏ đều sắp run rẩy, “Tôi chỉ là đột nhiên phát hiện anh rất đáng yêu mà thôi.”
Quá khó chịu rồi.
Quả thực muốn mạng người.
“Em nói cái gì?” Áp suất thấp trên người Phong Thánh, lại phát ra ở trong khoảnh khắc này.
Đáng yêu?
Đáng chết, đây là từ ngữ hình dung đàn ông sao?
Mấy ngày không thu thập, vật nhỏ lại thiếu dạy dỗ đi!
“……” Lạc Ương Ương cười đến hết sức vui mừng, dùng sức lắc đầu, ngậm chặt miệng cố nén không cười ra tiếng.
Ở khi mặt tuấn Phong Thánh càng ngày càng đen, mắt thấy liền sẽ bùng nổ.
Lạc Ương Ương đặc biệt biết điều thu lại khuôn mặt tươi cười, đôi mắt nhắm lại, bĩu môi liền tiến lên, nhanh chóng lấp kín miệng anh.
Liền giống như Phong Thánh luôn có trăm ngàn vạn biện pháp uy hiếp cô, cô cũng có tuyệt chiêu đối phó anh.
Tuyệt chiêu không cần nhiều, một cái như vậy là đủ rồi.
Mặc kệ Phong Thánh giận cô như thế nào, chỉ cần cô nhào lên hôm một ngụm, trên cơ bản liền không có việc gì.