Nói câu không dễ nghe, loại mặt hàng này, đến anh cũng chướng mắt, càng đừng nói là BOSS của bọn họ.
“Anh!” Kim chủ còn chưa câu tới tay, liền có người lệnh cưỡng chế cô ta lui lại, Ngưu Phối Phối lập tức trừng về phía Á Tuyền.
Cô ta biết người đàn ông đeo mắt kính này là người của Phong Thánh, nhìn mặt anh ta giống như mặt trắng nhỏ, dáng người cũng không phải rất cường tráng, hẳn là không phải vệ sĩ, vậy chính là thư ký hoặc là trợ lý.
Một trợ thủ cũng dám cản cô ta, chờ cô ta thành bà chủ Phong thị, chuyện thứ nhất chính là xào anh ta!
Á Tuyền lại không để ý tới trừng mắt của Ngưu Phối Phối, tuy rằng anh không muốn chạm vào Ngưu Phối Phối, nhưng không thể để trong lòng BOSS không thoải mái.
Anh bắt lấy cánh tay Ngưu Phối Phối liền túm cô ta đến một bên, lập tức nhường đường ra cho đại BOSS.
Trước mắt bao người, Phong Thánh trực tiếp đi đến trước mặt Lạc Ương Ương, dắt cô liền đi: “Về nhà.”
Lạc Ương Ương cũng không có cự tuyệt ý tứ, ngoan ngoãn bị dắt đi.
Hoa Nhất Phi vừa thấy tình huống không ổn, anh cũng duỗi tay ra, kéo một cánh tay khác của Lạc Ương Ương lại: “Chậm đã!”
Lần này, Lạc Ương Ương bị hai người đàn ông mỗi người bắt lấy một bàn tay, người không rõ tình huống, chợt liếc mắt một cái nhìn lại, tám chín phần mười sẽ cho rằng đây là tranh cãi tình cảm.
“Phong tiên sinh, vì sao ngài không cho Lạc Ương Ương diễn phim?” Hoa Nhất Phi cũng không khách khí, há miệng liền hỏi.
Anh thật vất vả mới tìm được một thí sinh thích hợp với nhân vật, sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy.
Phong Thánh lạnh lùng liếc mắt nhìn Hoa Nhất Phi một cái, mắt lạnh rũ xuống, dừng ở trên tay anh ta bắt lấy cánh tay Lạc Ương Ương.
Hoa Nhất Phi không chờ được câu trả lời của Phong Thánh, lại thấy anh ta mắt sáng như đuốc lẫm bắn tay anh.
Anh thuận thế nhìn lại, khi phát hiện tay mình bắt lấy trên cánh tay Lạc Ương Ương, anh liếc mắt nhìn Phong Thánh thêm một cái, ngay sau đó yên lặng buông tay.
Anh chỉ bắt lấy Lạc Ương Ương một chút mà thôi, ánh mắt kia của Phong Thánh là có ý tứ gì?
Rất giống như anh làm gì Lạc Ương Ương.