Mục lục
Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May
“Coi nư chuyện nhà họ Giang không có quan hệ với cháu cũng được.” Đôi mắt già sáng ngời có thần của lão gia tử vừa nhấc, nhìn Phong Thánh trầm ổn nói, “Vậy vì sao bọn họ lại tìm tới cửa?”
Người nhà họ Phong ở đây đều hiểu rõ, lão gia tử nói như vậy, chính là không tính toán truy cứu chuyện Giang Hải Phong.
Phong Ngật nhẹ chớp hai tròng mắt ôn nhuận một chút, tự nhiên mà che dấu cảm xúc chân thật nhất trong lòng.
Nghe được lời nói này của lão gia tử, ý cười nơi khóe miệng của Phong Hành lạnh hơn.
Quả nhiên là cháu trai thương yêu nhất, một mạng người, ở trong vài câu phủ định của Phong Thánh, lão gia tử liền dễ nói chuyện không truy cứu.
Có lẽ trong lòng lão gia tử rất rõ ràng, rõ ràng chuyện Giang Hải Phong nhất định có quan hệ với Phong Thánh.
Nhưng mà, Giang Hải Phong không có bất kỳ giao tình nào với lão gia tử, không cần so sánh cũng biết, tự nhiên là cháu trai nhà mình quan trọng hơn.
Khuôn mặt Phong Hành chợt âm lãnh, có lẽ lão gia tử so với bất kỳ người nhà họ Phong nào đang ngồi ở đây, đều muốn tàn nhẫn hơn.
Sao anh lại ngây thơ cho rằng, loại chuyện coi mạng người như cỏ rác này, sẽ làm lão gia tử thay đổi ấn tượng với Phong Thánh.
Nghĩ nghĩ, Phong Hành đột nhiên liền phát hiện chính mình suy nghĩ không đủ chu toàn, tính sót tâm tư giấu đến quá sâu của lão gia tử
Trong lúc tâm tư Phong Hành bách chuyển thiên hồi, mắt lạnh của Phong Thánh nghênh đón lão gia tử chuyển một cái, rơi xuống trên người Phong Hành: “Chuyện nhà họ Giang tìm tới cửa này, cháu nghĩ em trai Hành rõ ràng hơn cháu.”
Trong lúc nhất thời, bởi vì lời nói của Phong Thánh, tầm mắt mọi người đều chuyển dời đến trên người Phong Hành.
Sắc mặt Phong Hành trong nháy mắt càng âm trầm.
Lão gia tử rõ ràng đang thẩm vấn Phong Thánh, nhưng Phong Thánh lại có thể cứ như vậy bốn lạng đẩy ngàn cân hoàn toàn đẩy trách nhiệm đến trên người anh.
“Anh hai, lời này của anh em thật là có chút không rõ, nhà họ Giang tìm chính là anh, sao em lại biết vì sao họ muốn tìm anh?” Phong Hành một hơi nhẹ nhàng thổi ở trên nước trà bốc khói, lúc này mới nhìn thẳng Phong Thánh, cùng là hai ba câu liền đá bóng cao su về cho Phong Thánh.
Phong Ngật rất muốn lên tiếng nói mấy câu, nhưng sau khi nhìn thần sắc âm u không ngừng của lão gia tử vài lần, anh thức thời lựa chọn ngậm miệng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK