Anh thật sự không có suy nghĩ gì khác, thật sự chỉ là đơn thuần tưởng giúp Lạc Ương Ương băng bó cầm máu mà thôi.
Phong Thánh thu hồi mắt lạnh bắn Á Tuyền, tay phải nhẹ ôm lấy sau eo Lạc Ương Ương, tay trái muốn tiếp nhận công việc Á Tuyền, giúp Lạc Ương Ương cầm máu.
Nhưng mà, anh phát hiện Lạc Ương Ương ôm anh cổ ôm đến rất chặt, mặc kệ là anh duỗi lên từ dưới nách cô, hay là cắm xuống từ đầu vai cô, đều không tiện.
“Ương Ương, tôi giúp em băng bó miệng vết thương một chút, đừng ôm chặt như ạậy.” Phong Thánh quay đầu đi, nhẹ giọng trấn an ở bên tai Lạc Ương Ương nói.
“Ưm……” Có lẽ là kinh sợ qua đi khủng hoảng còn chưa có tan, Lạc Ương Ương lắc đầu, ngược lại ôm chặt hơn nữa, khóc lóc cự tuyệt nói, “Không cần.”
Cô càng ôm càng chặt, giống như không cảm giác được đau đớn.
Cô sợ hãi chính mình chỉ cần buông lỏng tay, Phong Thánh liền sẽ biến mất không thấy, cô lại sẽ ngã vào vực sâu vạn trượng vạn kiếp bất phục.
Lạc Ương Ương chưa từng ỷ lại anh như vậy, nhìn cô ỷ lại anh, dán anh như vậy, cùng lúc Phong Thánh vui mừng, lại càng đau lòng.
Cuối cùng, Phong Thánh và Á Tuyền cùng nhau giúp Lạc Ương Ương băng bó đơn giản miệng vết thương.
Bởi vì tóc dài rối tung của Lạc Ương Ương ở sau người, lúc quấn quanh băng vải đặc biệt không tiện.
Á Tuyền do dự vài giây, nhẹ nhàng cuộn tóc dài của Lạc Ương Ương, nắm vào trong tay vén đến một bên.
Động tác này có chút thân mật, lại rước lấy một ánh mắt lạnh của Phong Thánh, Á Tuyền bị nhìn đến mồ hôi lạnh tuôn ra.
Anh chỉ chạm vào một chút tóc mà thôi, lại còn là bởi vì muốn giúp Lạc Ương Ương băng bó cầm máu, dục vọng chiếm hữu của BOSS bọn họ có thể quá mạnh rồi không, còn dùng mắt lạnh lăng trì anh.
Cũng may anh không có tư tâm với Lạc Ương Ương, bằng không chỉ dọa cũng sẽ bị hù chết.
Lạc Ương Ương bị thương trên giường, có người cẩn thận che chở, Giang Hải Phong đau đến lăn lộn trên mặt đất, đãi ngộ lại không tốt như vậy.
Hắn ta che lại cổ tay bị bắn thủng, máu tươi chảy ròng của mình, vừa kéo vừa đau nhức, đau đến phẫn nộ nhắm thẳng bốc lên.
Cổ tay bị bắn thủng, bàn tay hắn ta phỏng chừng cũng sẽ phế bỏ.