Người đầu tư đầu tư phim không vì kiếm tiền, anh có thể đi thuyết phục đối phương đừng rút đầu tư như thế nào, luôn không thể đưa một mỹ nữ lên chứ.
“Vậy thì làm sao bây giờ? Tài chính chặt đứt, phim này còn có thể quay được sao?” Lạc Ương Ương nhăn mày nhỏ thành một đoàn.
Bộ phim này chính là kịch bản đầu tiên của cô gia nhập vào, sẽ không cứ như vậy liền sinh non chứ.
“Không có tài chính khẳng định không quay được, phí dụng một ngày của đoàn phim ít nhất cũng phải mấy chục vạn, không có tiền thì quay như thế nào?”
Tầm mắt lười nhác của Hoa Nhất Phi vẫn luôn chuyển động ở trên thân người đầu tư và Ngưu Phối Phối, trong lòng tựa hồ đang đánh bàn tính gì đó.
“……” Lạc Ương Ương hơi gục bả vai nhỏ xuống, khuôn mặt nhỏ cũng ủ rủ.
Xuất sư bất lợi, xuất sư bất lợi, sớm biết vậy hôm nay cô liền không tới thăm đoàn phim rồi.
Theo thói quen lấy điện thoại di động ra, nhìn di động, cô lại gửi tin nhắn cho Phong Thánh.
Lạc Ương Ương: ‘ Thánh khốn kiếp, hu hu, xử nữ tôi sắp phải sinh non. ’
Phong Thánh đang mở họp, sau khi di động chấn động anh liền cầm lấy di động.
Liếc mắt một cái đảo qua, nhìn thấy hai chữ ‘ xử nữ ’ lại nhìn thấy ‘ sinh non ’ này, trái tim anh đột nhiên hít thở không thông một chút.
Đáng chết!
Anh còn tưởng rằng vật nhỏ mang thai ngoài ý muốn lại không cẩn thận sinh non!
Thấy rõ ràng nội dung tin nhắn, sau khi biết vật nhỏ là nói chuyện kịch bản, tin nhắn của Phong Thánh rất nhanh trở về lại.
Phong Thánh: ‘ Sao lại thế này? ’
Lạc Ương Ương: ‘ Người đầu tư có một chân với nữ số một, nữ số một câu dẫn nam số một bị người đầu tư bắt gian tại trận, người đầu tư rất tức giận, muốn rút đầu tư. ’
Sau khi Phong Thánh xem xong tin nhắn, cười nhạt một chút, anh còn tưởng rằng là chuyện lớn gì.
Tuy rằng cười nhạt này nhạt đến không thể nhạt hơn, nhưng rất nhiều người trong phòng hội nghị, vẫn là bị dọa đến hai mắt sững sờ.
Tổng giám đốc cao lãnh cả ngày gương mặt lạnh lùng của bọn họ, lại có thể cười!