Vật nhỏ là của một mình anh!
Ai cũng đừng mơ tưởng nhúng chàm!
Trong đầu suy nghĩ một chút cũng không được!
“Không cho phép đi diễn!” Phong Thánh không đợi Lạc Ương Ương trả lời, liền đen mặt cường thế nói.
“Tôi cũng không nói muốn diễn, nhưng đạo diễn Hoa nói……” Lạc Ương Ương ý đồ cho thấy lập trường của mình.
Dục vọng chiếm hữu của Phong Thánh hỗn đản này mạnh như vậy, cô liền biết anh sẽ không đồng ý.
“Đạo diễn Hoa là đồ chơi gì? Tôi nói không cho phép diễn là không cho phép diễn!”
Phong Thánh cho rằng cô là muốn giải thích, anh chẳng những bá đạo cắt đứt cô, còn bế cô lên liền ném lên trên giường.
Đáng chết, đã về đến nhà, đầu óc vật nhỏ vẫn còn nghĩ đến đàn ông khác.
Như thế nào, Hoa Nhất Phi kia rất có mị lực sao?
“……” Lạc Ương Ương bị ném ở trên giường lớn mềm mại, thân thể nhỏ xóc nảy lên xuống một chút, ngay sau đó hơi vô ngữ nhìn Phong Thánh.
Cô cũng chưa nói chính mình muốn diễn, anh phát thần kinh cái gì.
“Nếu em dám chạy đi diễn phim lão tử giết chết em!”
Toàn thân Phong Thánh, chỉ vây quanh một cái khăn tắm ở bên hông, anh cứ như vậy đè lên Lạc Ương Ương.
Phong Thánh quá độc tài, Lạc Ương Ương không muốn thảo luận đề tài này với anh, tay nhỏ nhấc lên liền ôm cổ anh, kéo thấp mặt tuấn của anh liền chủ động hôn lên.
Lấp kín miệng anh, anh liền sẽ không uy hiếp cô nữa.
Đối với thế công nhu tình của Lạc Ương Ương, Phong Thánh mừng rỡ tiếp nhận.
Suy tính cô cũng không dám ở sau lưng anh lén đi diễn phim.
“Đần muốn chết.” Đối với kỹ thuật hôn ngây ngô của vật nhỏ, Phong Thánh đến nay vẫn không hài lòng, sủng nịch mắng một câu, liền phản bị động thành chủ động, dùng sức hôn đi.
Trong môi răng triền miên lẫn nhau, thân thể hai người dần dần lửa nóng lên.
“Ừm……” Lạc Ương Ương yêu kiều rên rỉ, giọng nói tinh tế mềm mại như mèo nhỏ sữa làm nũng.