Mục lục
Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May
Mã Phong không chú ý Lạc Ương Ương quay diễn, tầm mắt anh vẫn luôn ngừng ở trên người Phong Hành, một bộ dáng tôi ở chỗ này, anh có giỏi thì tới, hoàn toàn không sợ thần sắc Phong Hành.
Phong Hành lại nhìn Mã Phong vài lần, hai người cách không nhìn thẳng vào, trong gió lạnh khô ráo, trong không khí tựa hồ bắn nhanh ra ngọn lửa nhỏ bùm bùm.
Ngay sau đó, Phong Hành phất tay ra hiệu với Mã Phong một chút, tựa chào hỏi lại như là từ biệt.
Cuối cùng, Phong Hành mang kính râm, mở cửa xe ngồi vào lần nữa.
“Anh Hành, anh vừa mới tới, đây là lại muốn đi?” Phao Phao thấy Phong Hành ngồi vào trong xe, lập tức dán lên, quan tâm lại có chút nôn nóng hỏi.
“Đột nhiên nhớ tới còn có việc, hôm nào lại tìm anh chơi.” Phong Hành vừa nói vừa khởi động xe, đến nhìn cũng không có liếc mắt nhìn Phao Phao một cái.
Phong Hành vừa tới liền muốn đi, mặc dù Phao Phao có chút mất mát, nhưng lập tức lại sống lại tại chỗ.
Chỉ thấy anh vẻ mặt hưng phấn nói: “Hành, tôi lúc nào cũng rảnh, chừng nào thì anh có thể tìm tôi chơi, tôi để lại số điện thoại lại cho……”
Nhưng mà.
Một chuỗi lời nói dài của Phao Phao còn chưa nói xong, xe mui trần bảnh bao của Phong Hành liền như mũi tên gào thét bay ra ngoài.
Kết quả là, Phao Phao hỗn độn trong gió, nhìn xe mui trần màu đỏ soái khí quay đầu một cái ở phía trước, cứ như vậy cách anh mà đi.
“Hu hu, tôi còn chưa để lại dãy số cho anh đâu!” Phao Phao vẻ mặt đưa đám, lưu luyến nhìn xe mui trần đi càng lúc càng xa.
Mã Phong thấy Phong Hành thức thời rời đi, liền thu hồi tầm mắt, cho nên anh không thấy được Phao Phao vừa quay đầu liền giận trừng mắt với anh, nhưng dù anh thấy được, cũng không để vào mắt chút nào.
Khi Lạc Ương Ương quay xong một cảnh nghỉ ngơi, Mã Phong cầm ly giữ ấm đi qua, cùng lúc đưa cho cô, thấp giọng nói: “Vừa rồi Phong Hành tới.”
“Ừ.” Lạc Ương Ương ngồi ở ghế gấp, tiếp nhận ly giữ ấm.
“Anh ta tới lại đi rồi.” Mã Phong thấy Lạc Ương Ương không có phản ứng gì, nghĩ nghĩ còn nói thêm.
“Ừ.” Sau khi Lạc Ương Ương uống một ngụm nước, mắt to sáng ngời vừa nhấc, nhìn về phía Mã Phong, “Tôi không muốn nhìn thấy anh ta, về sau lại đến liền ngăn lại.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK