Phải biết rằng, từ anh tiến vào Phong thị bắt đầu, bọn họ Phong đại BOSS chính là chưa từng đến trễ về sớm quá.
Càng làm cho anh khiếp sợ chính là, khi anh đứng ở trước bàn làm việc hội báo xong công việc, vừa nhấc đầu liền nhìn thấy dấu siết trên cổ đại BOSS.
Đôi mắt dưới mắt kính của anh, đồng tử trực tiếp phóng đại gấp đôi.
BOSS bị người siết?
Khi anh nhìn kỹ, mới phát hiện đó là một đoàn màu đỏ sậm chỗ hầu kết, không khác lắm với dấu hôn, cũng không phải là hình dây siết.
Từ từ.
Dấu hôn?
Mặt búp bê của Á Tuyền bởi vì khiếp sợ mà cơ bắp căng chặt, gương mặt cứng đờ đến hơi run rẩy.
Toàn bộ buổi trưa, trong văn phòng chỉ có BOSS bọn họ và Lạc Ương Ương tiểu thư.
Mà anh phi thường xác định, trước khi BOSS tiến vào văn phòng, trên cổ một mảnh trắng nõn, không có gì hết.
Cho nên, BOSS ngủ trưa đến ba giờ mới ra, là bởi vì ngài ấy và Lạc Ương Ương tiểu thư……
“Chú có thể đi ra ngoài!”
Âm lượng giọng nói lạnh lùng của BOSS đề cao hơn bình thường không ít truyền đến, lúc này Á Tuyền mới lấy lại tinh thần.
Lại nhìn đại BOSS, BOSS đang vẻ mặt hắc trầm nhìn anh.
“Vâng!” Á Tuyền cuống quít cúi đầu, nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
Xong đời, anh lại có thể thất thần vào lúc hội báo công việc với BOSS!
Mặt BOSS đen như vậy, khẳng định là gọi anh không chỉ một lần, anh còn không phản ứng giống như kẻ ngốc, BOSS mới có thể đen mặt.
Á Tuyền đi ra từ văn phòng tổng giám đốc, tâm thần không yên.
BOSS sẽ không xào mực anh chứ?
Sau khi Á Tuyền lo lắng cho chính mình xong, lực chú ý lại về tới trên công việc anh phải làm.