---------------------------------------------
Sau khi Diệp Oản Oản ngồi xuống, nam sinh bên cạnh đã như ngồi trên đống lửa, biểu tình của nữ sinh nọ cũng vô cùng khó coi.
Nàng mới vừa rồi còn nói người ta là bình hoa, còn chê bai nàng chẳng bao giờ lên lớp, chỉ biết ôm bắp đùi của đại gia…
Kết quả, người ta lại là học bá nổi tiếng khắp thành, được hai trường tranh cướp, lại còn được đề xuất cho tốt nghiệp sớm…
Sự tình tranh đoạt tình nhân mới vừa rồi, các sinh viên gần đó đều biết, giờ phút này đều đang cười mỉa, chỉ chỉ trỏ trỏ.
Nữ sinh đứng ngồi không yên, sắc mặt khó coi ôm lấy quyển sách đứng lên, lôi kéo bạn trai bên cạnh, "Đi, còn ở chỗ này làm gì!"
"Ồ..." Nam sinh lúng túng gãi đầu một cái đứng lên.
"Chuyện này, Diệp đồng học, thật... thật sự xin lỗi a..." Nam sinh vội vã ném lại một câu, rồi đuổi theo bạn gái trước mặt.
Bên trong hội trường, những sinh viên khác đều là một trận thổn thức.
"Đầu năm nay giá trị nhan sắc của học bá lại đã cao đến vậy rồi, còn để cho người bình thường như chúng ta sống hay không!"
"Cho chút đường sống đi!"
"Mới vừa rồi tôi còn tưởng là sinh viên của Học Viện Điện Ảnh bên cạnh tới nghe giảng cơ đấy!"
...
Sau khi buổi giảng kết thúc, Lý Nhạc gọi Diệp Oản Oản tới một bên, nhiệt tình hàn huyên cùng nàng.
"Oản Oản à, gần đây có khỏe không? Nghe nói con không thường tới trường học, có gì bận rộn à?" Lý Nhạc quan tâm hỏi.
"Lý giáo sư..."
"Rồi, kêu gia gia là được rồi, không cần xa lạ như vậy!" Lý Nhạc giả vờ tức giận nói.
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng, không thể làm gì khác hơn là sửa lại, "Lý gia gia, con gần đây thực tập ở chỗ anh con."
Lý Nhạc cười ha hả gật đầu, "Không tệ không tệ, học nhiều hơn nữa cũng không bằng thực hành! Tên xú tiểu tử nhà ta, nếu như có một nửa cố gắng và hiểu chuyện như con, ta cũng không cần lo lắng như thế!"
Diệp Oản Oản nghe lời mở đầu này của Lý giáo sư, nhất thời sinh ra lòng cảnh giác, sao nghe câu này cứ có gì đó sai sai…
Quả nhiên, tiếp đó liền nghe được Lý Nhạc mở miệng nói, "Oản Oản à, khi nào con có thời gian rảnh, tới nhà Lý gia gia ăn cơm, vừa vặn tên xú tiểu tử nhà ta tháng sau cũng về nước rồi, ta sẽ bảo nó chiêu đãi con thật tốt..."
Diệp Oản Oản lặng yên không nói: "..."
Lý giáo sư về học thuật không có gì phải bàn, nhưng kỹ năng kéo dây tơ hồng này rõ ràng không thành thục, cũng quá miễn cưỡng rồi đi…
Diệp Oản Oản: "Ho khan, cái này, con cũng không nói trước được, gần đây sự tình công ty có hơi bận rộn..."
"Không sao không sao, công tác cùng học tập là quan trọng, chờ khi nào con rảnh lại nói, tiểu tử thúi nhà ta mới vừa tốt nghiệp, ngược lại lúc nào cũng ở không đấy!"
Diệp Oản Oản cũng không tiện tiếp lời, chỉ có thể tùy tiện nói lấy lệ mấy câu, liền vội vã rời đi.
Thật là làm bậy mà...
Chẳng qua chỉ là nàng đến trường mà thôi, đầu tiên là bị bắt chuyện, sau đó là bị gạ làm mai…
Quả thật khắp nơi đều là mìn!
Thật vất vả rốt cuộc trốn thoát khỏi Lý Nhạc, chạy ra khỏi hội trường, điện thoại di động của Diệp Oản Oản vang lên.
Là Tư Dạ Hàn gọi đến.
"A lô..." Thanh âm Diệp Oản Oản không khỏi có chút chột dạ.
Một hồi như vậy, nàng đều đã phạm quy mấy lần, hình như đã "trêu chọc" mấy người khác phái rồi thì phải?
"Xong chưa?" Đầu kia điện thoại di động truyền tới thanh âm khàn khàn của nam nhân.
"Vâng, mới vừa kết thúc, lập tức sẽ đi qua chỗ anh ngay!"
"Anh chờ em ở cổng trường, dẫn em đi trang điểm." Tư Dạ Hàn mở miệng.
"Ồ thật tốt, em lập tức tới ngay!" Diệp Oản Oản cúp điện thoại, lập tức hướng về phía cửa trường học chạy đi.
Diệp Oản Oản chạy tới cửa, xa xa liền thấy một chiếc xe màu đen không nhìn ra nhãn hiệu gì khiêm tốn dừng lại ở nơi đó, Tư Dạ Hàn đang tựa vào bên ngoài cửa xe đợi nàng.
Bi thảm là, thời điểm Diệp Oản Oản hướng về Tư Dạ Hàn đi tới, trên đường còn có mấy tên nam sinh bu lấy, muốn bắt chuyện cùng nàng.