---
Vô số phóng viên “súng ống đầy đủ” theo cơn gió ùa đến, chỉ vì bữa tiệc sinh nhật của một gã cháu ngoại của vị lão tổng nào đó của Tập đoàn Tinh Thần.
"Oa! Là Kiều Khả Hâm! Còn có Even! Thậm chí ngay cả Tử Hành nghe nói chưa từng tham gia yến hội tư nhân cũng đều tới!"
"Đâu chỉ vậy! Còn có Lý Hiểu Hàng, Quách Gia, Phùng Khánh Khả! Tất cả đều là các nhân vật tai to mặt lớn cấp quốc tế đấy!"
"Bất quá chỉ là tiệc sinh nhật của một nghệ sĩ hạng hai mà thôi, làm sao lại phô trương như vậy?" Một vị phóng viên mới vào nghề không hiểu chuyện, mở miệng hỏi.
Nhất thời một phóng viên lão làng khác liền phổ cập giáo dục cho hắn ta: "Cậu nói đùa à? Thiệu Hành chính là thái tử gia của Tập đoàn Tinh Thần! Mấy cái đám Chư Thần Thời Đại kia, ban đầu sau giải thưởng Kim Lan có được danh tiếng vô hạn, còn không phải chỉ có thể đi xách giày cho Thiệu Hành sao? Thậm chí ngay cả Ảnh Đế cấp quốc tế như Hàn Thiên Vũ, cũng chỉ có thể làm người hầu nhỏ của thái tử, có được hay không!"
Một vị phóng viên lão làng khác đang khiêng máy quay cũng góp lời, "Tại giới giải trí, cũng không phải chỉ cần có kỹ thuật diễn xuất, chỉ cần lấy được mấy giải Ảnh Đế Ảnh Hậu là có thể lăn lộn được tốt trong nghề, mà vẫn còn phải nhìn xem bối cảnh của ai đủ cứng!
Mấy người bọn Hàn Thiên Vũ kia lấy cái gì để so sánh với Thiệu Hành? Diệp Mộ Phàm đến bây giờ còn bị nhốt ở trong tù, cái cô nàng Diệp Bạch đó dù có bản lãnh hơn nữa cũng không đỡ được! Huống hồ hiện tại cô ta vẫn còn đang trốn chui trốn nhủi, ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy..."
Vị phóng viên mới vào nghề kia nghe vậy liền tỏ vẻ đồng ý: "Không sai, không sai! Trong giới giải trí, quan trọng nhất vẫn là xem hậu trường ai cứng rắn hơn! Nếu không dù có lợi hại hơn nữa, cũng chỉ có thể đi xách giày cho người ta!"
Tiếng bàn tán của mấy gã phóng viên kia không hề có chút ý tứ thu nhỏ giọng chút nào, Cung Húc đang đi ở trên thảm đỏ gần đó, giận đến mức liền vọt tới trước mặt gã phóng viên vừa mới nói xong, "Đệt! Ngươi con mịa nó nói ai đi xách giày cho hắn ——!!!"
Dưới con mắt của mọi người, còn có nhiều phóng viên như vậy, đi gây ồn ào, đến cuối cùng người mất thể diện cũng là bọn họ mà thôi.
Lạc Thần vội vàng kéo lấy cổ tay của Cung Húc một cái, ghé vào lỗ tai hắn nói: "13 người bạn gái."
Những chữ này cứ y như là thần chú vậy, nhất thời khiến cho Cung Húc giống như quả bóng xì hơi "Mẹ nó!"
Phí Dương đi theo ở phía sau, thấy rốt cuộc có phương pháp để có thể khắc chế Cung Húc, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Vào lúc này, Cung Húc giống như là một con khỉ bị đeo vòng kim cô vậy.
...
"Ồ! Người được chúc mừng sinh nhật của chúng ta hôm nay đã đến rồi!"
Cùng với một tiếng thét vang đầy kinh ngạc, một gã đàn ông trẻ khoảng hai mươi mấy tuổi, thân mặc âu phục hiệu Givenchy xén cao vừa người, trong sự vây quanh như “chúng tinh phủng nguyệt” *, từ thảm đỏ nơi cửa đi vào.
* Sao vây quanh trăng: một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng.
Nhất thời, sự chú ý của mọi người đều rơi vào trên người gã ta, tranh nhau xúm tới lấy lòng.
"Thiệu công tử, sinh nhật vui vẻ!"
"Thiệu ca, sinh nhật vui vẻ, tối nay anh thật là quá tuấn tú rồi!"
Lăng Thiếu Triết ân cần chen chúc tiến lên: "Thiệu ca! Sinh nhật vui vẻ! Mẹ của Y Y tỷ thân thể có bệnh nhẹ, không cách nào tự mình tới, tôi đại diện cho bà ấy tới chúc mừng!"
Phí Dương vừa canh chừng Cung Húc không để cho hắn gây họa, vừa chúc mừng xã giao: "Thiệu Hành, sinh nhật vui vẻ!"
Thiệu Hành mỉm cười với các vị khách chào hỏi, sau khi nhìn đến Phí Dương và đám người Hàn Thiên Vũ, Lạc Thần, Giang Yên Nhiên và Cung Húc ở phía sau, chẳng qua chỉ thờ ơ nhìn lướt qua, mặt lạnh, thuận miệng ném câu tiếp theo, "Tất cả các tiết mục đã chuẩn bị xong chưa? Tối nay đều mời những nhân vật có mặt mũi tới, đừng có mà làm hỏng chuyện của tôi đấy!"
Giọng điệu này của Thiệu Hành, giống như bọn họ là người giúp việc và thủ hạ của hắn ta, có thể tùy ý sai khiến.
Ngay cả Hàn Thiên Vũ vốn luôn rất tốt tính, ánh mắt cũng trở nên âm trầm đi vài phần.
Tất cả mọi người ở đây đều là người trong nghề, bị làm nhục ngay trước mặt nhiều người như vậy, sắc mặt của Lạc Thần và Giang Yên Nhiên cũng rất khó coi.
Phí Dương lăn lộn trong nghề nhiều năm, biết co biết dãn, nghe vậy ngược lại vẫn như cũ còn có thể duy trì mặt mày vui vẻ. Nhưng còn Cung Húc...
Phí Dương nhìn biểu cảm của Cung Húc một cái, liền biết ngay muốn hỏng việc.
Ngay vào lúc này, điện thoại của hắn đột nhiên vang lên một cái, là một tin nhắn ở trong group WeChat của bọn họ.
[ Diệp Bạch: Mọi người đang ở tại tiệc sinh nhật của Thiệu Hành? ]