Editor: Hyna Nguyễn
————————————————–
Người ngoại quốc dời gạch: “Alô, ai ở đầu dây vậy, gọi tới là muốn mời dời gạch sao?”
Diệp Oản Oản: “…” Dời gạch?
“Tôi là Diệp Hữu Danh.” Diệp Oản Oản nhéo mi tâm, cái nghề này nghe qua thấy có chút kỳ lạ.
“Ồ… Ông chủ Diệp, cô đổi nghề rồi sao? Muốn mời tôi dời gạch sao?” Âm thanh của người ngoại quốc dời gạch có chút cấp bách.
“Không… Không phải vậy, tôi muốn hỏi thăm một chút, anh xác định đây là điện thoại di động của anh à…” Diệp Oản Oản thở dài, rõ ràng người cô đang muốn gặp là một đạo sĩ trẻ mà.
“Ồ, đây không phải là điện thoại của tôi.” Âm thanh người ngoại quốc dời gạch truyền ra: “Thần côn, điện thoại của cậu!”
“Giời ạ, cậu cầm điện thoại di động của lão tử làm gì vậy, tôi nói nha nếu điện thoại di động của tôi không tìm được, vạn nhất có khách hàng gọi đến muốn tôi đi coi bói cho họ, trễ nãi chuyện làm ăn của tôi thì dù cậu có dời gạch một tháng, cũng không thể bồi thường nổi đâu?!”
“Alô, tôi là Thần Hư đạo sĩ, xem phong thủy hay là coi bói, cô muốn đến chỗ tôi để coi hay là tôi đến chỗ cô, nếu tôi đến chỗ cô thì tôi sẽ thu thêm phí đến nhà.” Thần Hư đạo sĩ nghe điện thoại, rất nhanh chóng nói ra một loạt lời như đã ghi âm từ trước.
Diệp Oản Oản không biết nên nói gì nữa, nhưng vẫn cố điều chỉnh lại tâm trạng của mình rồi nói: “Vừa không coi bói, cũng không xem phong thủy.”
Thần Hư đạo sĩ: “Cô có bệnh sao, vậy cô muốn tìm tôi để làm gì?”
Diệp Oản Oản trong lòng than nhẹ một tiếng, tùy tiện nói: “Tôi là Diệp Hữu Danh.”
“Ơ, hóa ra là cô em Hữu Danh!” Thần Hư đạo sĩ lập tức đổi giọng nói: “Ông chủ Diệp, có cái gì cần tôi chiếu cố sao?”
Thần Hư đạo sĩ lần trước ở đoàn kịch, được sự chiếu cố của Diệp Hữu Danh, diễn vai người chết sau đó cầm được một trăm đồng xem như tiền công, việc đó vô cùng đơn giản mà tiền lại đến rất nhanh.
Hôm nay Diệp Oản Oản bỗng nhiên tìm tới anh ta, đương nhiên Thần Hư đạo sĩ cho là lại có vụ mua bán nào mà cần đến sự giúp đỡ của anh ta nữa.
“Các anh có đủ người không?” Diệp Oản Oản cười hỏi.
“Tất cả đều đang có mặt ở đây! Ông chủ Diệp yên tâm đi, có ông chủ Diệp chiếu cố, chúng tôi không có mặt cũng phải cố gắng tập hợp cho đầy đủ, lần này ngay cả đội trưởng của chúng tôi cũng có thời gian rãnh, cô nói đi, muốn diễn cái gì, lần này có thể có đủ tiền cho chúng tôi ăn cơm không?”
“Ừ…” Diệp Oản Oản trầm tư trong chốc lát, cố gắng sắp xếp lại từ ngữ của mình, rồi nói: “Xác thực là có một vụ, tốt nhất là các anh nên có đủ người, ngoài ra tôi còn muốn các anh xuất ngoại nữa.”
“Xuất ngoại sao?” Thần Hư đạo sĩ nhất thời sững sờ, giọng nói chợt phát ra vang vọng cả phòng: “Ông chủ Diệp có công việc cho chúng ta, nhưng công việc đó cần chúng ta xuất ngoại, mọi người có muốn tiếp nhận hay không?”
Từ trong điện thoại di động, truyền tới âm thanh ồn ào, sau đó, Thần Hư đạo sĩ lại nói: “Ông chủ Diệp, phải đi đến quốc gia nào, đoàn kịch của cô đi ra ngoài quay ngoại cảnh à?”
“Cứ coi là vậy đi… Thành H ở Myanmar, các anh xem có rảnh để đi tới đó một chuyến hay không?.” Diệp Oản Oản nói.
“Đi Myanmar, đội trưởng, chúng ta có đi hay không!”
Một lát sau, Thần Hư đạo sĩ mở miệng nói: “Ông chủ Diệp, là như vậy, chúng tôi mặc dù nguyện ý tiếp nhận công việc này từ cô, nhưng chúng tôi không có tiền đi máy bay, một người, vé máy bay qua lại đến ba ngàn đồng, chúng ta năm người chính là mười lăm ngàn nha…”
“Tôi thanh toán.” Diệp Oản Oản nói.
“Tiền vé máy bay… Không phải là vấn đề về thanh toán nữa rồi, nếu không thì vậy đi, cô trước tiên gửi cho chúng tôi mười lăm ngàn đi… Diệp tiểu thư, cô yên tâm, chúng tôi dù gì cũng là người quen, sẽ không lừa gạt cô đâu.” Thần Hư đạo sĩ vỗ ngực bảo đảm nói.
Diệp Oản Oản cũng vô cùng dứt khoát, ghi lại số tài khoản của Thần Hư đạo sĩ, sau đó đem tiền vé máy bay chuyển đến tài khoản đó.
“Chờ một chút… Ông chủ Diệp, lần xuất ngoại này, chúng tôi cần thêm tiền a, trừ thanh toán tiền vé máy bay, chúng tôi còn muốn thanh toán thêm tiền ăn ở, mỗi một người ít nhất một ngàn đồng, nếu không chúng tôi sẽ không đi.” Âm thanh của Thần Hư đạo sĩ truyền ra, bộ mặt làm như mình đang nắm giữ được phần thắng nên không có chút nào e dè với Diệp Oản Oản cả.
Khóe miệng của Diệp Oản Oản hơi hơi co rút: “…”
Lúc này lại có thể yêu cầu tăng giá tiền nữa sao, tiền vé máy bay cô đã chuyển rồi, bây giờ mà cô không đáp ứng cũng không được đi…