Beta: Gemini
………………………
Sau khi nhìn thấy mặt của Tư Dạ Hàn, thái độ của Diệp Oản Oản nhất thời thay đổi 180°, ngay cả Đại Bạch đều quên ở sau ót.
Thừa dịp chỗ trống này, trong nháy mắt Đại Bạch Hổ ở sau lưng chạy không còn bóng dáng, biến mất ở trong bóng đêm.
Thấy Diệp Oản Oản bỏ Đại Bạch Hổ chạy về phía mình, sắc mặt của Tư Dạ Hàn mới hòa hoãn mấy phần.
Đầu của Diệp Oản Oản đâm vào trong ngực Tư Dạ Hàn, con mắt lóe sáng lấp lánh ngước đầu nhỏ lên nhìn người đẹp trước mắt.
Ô! Bảo bảo nhà cô dáng dấp thật là đẹp mắt nha!
Ánh mắt lộ liễu của Diệp Oản Oản như là muốn lấy hết quần áo của anh, giống hệt dã thú thấy được thịt.
Khoé miệng Tư Dạ Hàn không dễ dàng phát giác giật giật: “Trở về.”
“Ồ ồ ồ…” Diệp Oản Oản gật đầu liên tục, không nói nhiều nghe lời đi theo.
Sau khi vào nhà, Tư Dạ Hàn đem canh giải rượu đã sớm chuẩn bị xong đút cho Diệp Oản Oản uống, sau đó lệch cho cô rửa mặt đi ngủ.
Nằm trên giường, Diệp Oản Oản cũng không yên ổn.
Vào lúc này men rượu của cô đã hoàn toàn đi lên, mà canh giải rượu mới vừa uống xong còn chưa phát huy tác dụng.
Diệp Oản Oản nghiêng đầu, mắt mê ly nằm ở trên giường.
Giờ phút này, Tư Dạ Hàn đang cởi quần áo.
Diệp Oản Oản mắt không hề nháy một cái nào cứ như vậy nhìn chằm chằm anh, anh cởi tới cái nào, ánh mắt của cô liền dính đến cái đấy. (trời ơi Oản tỷ sắc nữ quá nha~~~)
Chờ Tư Dạ Hàn thay đồ ngủ xong, đi tới, mới vừa nằm xuống, Diệp Oản Oản lập tức giống như mãnh thú, xoay mình một cái, ép tới, thân thể nằm trên thân anh, mắt lấp lánh nhìn anh chằm chằm.
“Người đẹp, dung mạo cưng thật đẹp mắt, cưng tên gì?”
Tư Dạ Hàn: “…” Xem ra là hoàn toàn say rồi…
Diệp Oản Oản: “Người đẹp, gia coi cho cưng một quẻ được không? Gia coi quẻ rất chính xác đấy!”
Tư Dạ Hàn: “…”
Diệp Oản Oản nháy mắt: “Ôi, sao người đẹp không để ý tới gia? Ngày tốt cảnh đẹp như thế, một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng, không bằng chúng ta làm chút chuyện có ý nghĩa đi?”
Diệp Oản Oản vừa nói, một bên hơi đến gần, hô hấp đan xen nhau, sợi tóc đen nhánh mập mờ quấn quanh ở trước ngực của anh…
Tư Dạ Hàn: “…”
Tư Dạ Hàn hít sâu một hơi, cố đè xao động sâu trong thân thể bị nha đầu này mạnh mẽ khơi mào, “Đi, ngủ!”
Vào lúc này Diệp Oản Oản đang phấn khởi, làm sao có thể cam tâm đi ngủ, “Chưa muốn ngủ … Muốn… Ngủ với cưng.”
“Xoạt ——” Một trận trời đất quay cuồng.
Một giây kế tiếp, Diệp Oản Oản đã bị đè lại dưới thân.
Tư Dạ Hàn hô hấp thở nhẹ, cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm cô gái nhỏ bên dưới.
Diệp Oản Oản nhìn thần sắc lạnh giá nhiễm chút tức giận trên mặt anh, trong đôi mắt mê ly hiện ra vẻ nghi ngờ, nghiêng đầu một chút, nhìn anh mở miệng nói, “Ô? Người đẹp, thoạt nhìn thật quen mắt, có phải gia từng thấy qua ở đâu hay không?”
Tư Dạ Hàn nghe vậy, con ngươi hơi hơi co rút lại một chút, “Thật sao?”
Diệp Oản Oản nghiêm túc gật đầu, “Đúng vậy… Người đẹp, dung mạo của cưng thật là giống… Thật giống ba ba của con trai gia nha!”
Tư Dạ Hàn: “…”
Sắc mặt của Tư Dạ Hàn nhất thời đen như đáy nồi.
Con của cô từ đâu tới?
Tư Dạ Hàn vừa nhặt chăn lên, vừa chặt chẽ đem Diệp Oản Oản bao lại, chỉ chừa một cái đầu nhỏ ở bên ngoài, ngữ khí mang theo mệnh lệnh: “Đi ngủ.”
Diệp Oản Oản trực tiếp bị quấn thành bánh chưng, “A a a, người đẹp làm gì vậy… Gia nói đều là sự thật nha… Cưng không tin? Nếu không bây giờ chúng ta cùng tạo một đứa cũng được!”
Tư Dạ Hàn: “Im miệng!”
Diệp Oản Oản: “Người… Ưm..”
Tư Dạ Hàn không thể nhịn được nữa trực tiếp đặt môi mình lên, chặn lại lời nói của cô…